Thứ Tư, 27 tháng 8, 2014

XƯỚNG HOA THU VIẾT CHO NGƯỜI THƠ TLT






XƯỚNG HOA THU VIẾT CHO NGƯỜI THƠ TLT
                                   


Xướng:
THU VIẾT CHO NGƯỜI

Người ơi!Tình đã chết rồi sao?
Vai mới kề vai có lẽ nào!
Môi ấm còn nồng hương trái cấm
Dạ sầu đã vỡ giấc chiêm bao
Tuyết sương thầm lặng phai mày trúc
Son phấn xanh xao nhạt má đào
Gió bão cuồng xoay...đêm nguyệt tận...
Hoang tàn ̣để lại những hư hao!



Hoang tàn để lại những hư hao!
Rướm máu hồn thu...lá đổi màu
Sóng nước chôn sâu dòng lệ tiễn
Cung đàn khuấy động mảng lòng đau
Tự tình đã lỡ nghìn năm trước
Hội ngộ còn chăng một kiếp nào?
Ai mượn Tràng Khanh* gieo khúc phượng
Cho nàng họ Trác* nhớ ngàn sau!
                           Thy Lệ Trang
                       Massachusetts

*Tư Mã Tương Như và Trác Văn Quân
dd (Theo ktl)


Họa Hoàng Vũ: THƠ HỎI ÔNG TRỜI
           Chẳng lẽ tình ta đãchết sao
           Chung tay góp haimới khi nào
           Hương nống còn thắm xinh tươi lắm
           Sắc đậm vẫn hồng đẹp xiết bao
           Nhớ lúc say sưa môi đỏ thắm
           Thương khi nồng cháy má hồng đào
           Bao năm vun đắp ngờ phai nhạt
           Để lại bao sầu những hút hao

           Để lại bao sầu những hút hao
           Giữa mùa lá rụng đổi thay màu
           Nhớ nhung lắng đọng lòng tê tái
           Vương vấn chìm sâu dạ quặn đau
           Do bởi thiên cơ thân phận lỡ
           Phải chăng trời định số duyên nào
           Ai xe kết mối tơ hồng ấy
           Nghiệt ngã ngàn năm mãi kiếp sau./.
                                                        26-8-2014
                                                        Võ đình Cử    




Họa 2:
THỔN THỨC- ĐỢI CHỜ

Thổn thức năm canh khó ngủ sao
Nhâm nhi chén rượu giải buồn nào
Tình xưa trỗi dậy đau như cắt
Nghĩa cũ bừng lên xót biết bao
Nhớ lại bên nhau trên bãi cỏ
Không quên sát cánh dưới vườn đào
Thời gian xóa hết muôn điều ước
Để lại cho anh trí lực hao


Để lại cho anh trí lực hao
Bao năm áo mặc đã thay màu
Đêm nằm mộng mị đầu tê buôt
Sáng dậy mơ màng mắt nhức đau
Mấy lượt môi kề không muốn tách
Muôn lần lưỡi chạm chẳng quên nào
Duyên mình bạc bẽo đành cam chịu
Chấp nhận  cho xong đợi kiếp sau

                   28-8-2014
                   Hoàng Từ









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét