Mẹ già gánh nặng trên vaiLưng còng chạy chợ cơm khoai
từng ngàyBiết bao cực khổ đắng cayDầm mưa giải nắng tháng ngày vì conCả đời chẳng biếtphấn sonChân
trần nhịp bước đi mòn đường quêGian nan sớm tối đi vềQuanh năm kiếm sống chẳng hề thở thanBiết bao khổ cực cơ hànĐôi vai
trũng xuống hai bàn chân điKhông lời trách mắng điều chiMặc dù con dại nhiều khi lòng buồnBây giờ mới hiểu ngọn
nguồnVì con mà phải bán
buôn qua ngàyNắng
mưa từng trải đắng cayBáo hiếu chưa được ơn này Mẹ ơi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét