Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

Thơ xướng họa vui - PH


Thơ xướng họa vui - PH

 10/09/2014@17h02, 34 lượt xem, viết bởi: hoangia 
Chuyên mục: Thơ
 
 
               EM
 
Má em hồng phớt cánh hoa đào
Thon thả dáng người dong dỏng cao
Mái tóc bồng bềnh - mây lãng đãng
Bờ môi  nũng nịu - mộng xôn xao
Nụ tơ vừa chớm e ong lượn
Nhuỵ nõn đang vươn ngại bướm chào
Tà áo lụa vàng trong nắng sớm
Bóng ai tha thướt đẹp dường bao !
                     Phương Hà
Các bài họa 
 
           HỎI NHỎ
 
Có phải Sông Thu thuở má đào ?
Nghe qua phù hợp dáng thanh cao
Hội An ty trưởng bao người nể
Bảo Lộc học viên lắm cậu xao
Tế nhị đối nhân khi dọ hỏi
Chỉn chu xử thế lúc mời chào
Già hoang có bạn từng xây mộng
Thần tượng một thời vui biết bao !
                             Hữu Hảo
 
CHÂN DUNG TỰ HOẠ
 
Làm sao khơi dậy sóng ba đào
Một kẻ khù khờ lỏng khỏng cao ?!
Phố Hội - nhớ nhà - thân ốm yếu
Đồi Blao - say cảnh - mặt xanh xao 
E dè, nhút nhát trong giao tiếp
Luống cuống, âu lo lúc đón chào
Ví được một phần Thi Trưởng vẽ
Sông Thu hân hạnh biết là bao !
                         Sông Thu
 
  Họa Dùm Chân Dung
 
Nào ! Ai có biết mãng hồng đào ?
Nữ sĩ Sông Thu dáng mảnh cao
Mắt biếc,mày khuyên - chim én lượn
Môi đào,răng tuyết - bướm lao xao
Hoa cười tươi mát khi xuân đến
Liễu rũ vươn xanh lúc nắng chào
Dẫu được mấy phần Trâm Võ vẽ
Bấy nhiêu hân hạnh, quý dường bao !
                                 Cao Bằng
THĂM CHỊ
(Tặng chị Phương Hà)
 
Ì ạch tay mang một giỏ đào
Ngôi nhà tọa lạc cuối đồi cao
Bao năm xa cách nhiều thương mến
Nửa buổi chuyện trò thật xuyến xao 
Cảm hứng tràn đầy trao tiếng hát                         
Thâm tình ấm áp nhắn câu chào
Chị ơi, thư gởi thường xuyên nhé!
Vời vợi hai phương nhớ biết bao.
                       Như Thu
 
ĐƯỢC CÒN BAO?
 
"Nữ nhi" da phấn -má hồng đào
Đi đứng nhẹ nhàng chẳng thấp cao
Uyển chuyển khoan thai, đằm tính nết
Dịu dàng huyền thục,thắm lời xao
Mặt dường gương sáng, vui niềm nở
Miệng ví hoa tươi, đẹp hỏi chào
Sung mãn Xuân thời căng quyến rũ
Thu vào nhìn lại - được còn bao?...
                                        Ngọc Ẩn Nhi Huyền
 
   TRÁCH YÊU...
Hoán vận
 
Chưa hẹn mà mơ chuyện trúc đào
Như vì sao lạc giữa trời cao
Hồ  sen hương tỏa...say dường ấy...
Ánh mắt người trao...mộng biết bao!
Ai ghé vườn thu hồn bỡ ngỡ
Ta nâng cành liễu gió lao xao
Hỏi em - em cứ vờ im lặng
Ôi tiếc làm chi một tiếng chào!
                         Thy Lệ Trang
                     Massachusetts
     DUYÊN EM
 
Quyến rủ bao chàng sắc má đào
Mê hồn hấp dẫn cặp chân cao
Anh nhìn thổn thức tim rung động
Bạn thấy  bâng khuâng dạ xốn xao
Dạo bước công viên nhiều kẻ hỏi
Ngao du thắng cảnh lắm người chào
Duyên em tỏa sáng đời tươi mát
Trẻ mãi không già đẹp biết bao
                    10-9-2014
                    Hoàng Từ
   PHẬN ĐỜI
 
Nét đẹp từ khi tóc búi đào
Thân còn dong dỏng tướng cao cao
Trưa chiều cơm nước luôn ngăn nắp
Khuya sớm sách đèn ít lãng xao
Thay mẹ ru em êm tiếng hát
Giúp cha tiếp bạn ngọt lời chào
Ai hay duyên phận không tròn gánh
Tuổi xế , chàng lìa khổ xiết bao !
                            Hữu Hảo
KHIÊM NHƯỜNG
 
Bố mẹ sinh ra vốn liễu đào
Dạy con khiêm tốn chớ làm cao
Công dung trau chuốt không hề lãng
Ngôn hạnh vun bối chẳng chút xao
Nhớ mãi ra đồng - dân trọng vọng
Quên sao lên lớp - bạn mời chào
Nghiệp nông , nghề giáo đều thông thạo
Thiên hạ xem ra có được bao ?  ( người )
                            Võ Làng Trâm
AI ĐÂY!
(tặng Phương Hà)-/-
 
Ai đây một thuở má hồng đào
Tha thướt tóc mây,vẻ dáng cao
Mắt biếc nhìn ai, lòng chấn động
Chàng Trương ngơ ngẩn, dạ lao xao
Một thời xe ngựa, quan tình lụy
Ngày tháng văn thơ, bạn đón chào
Giấc mộng Hoàng Lưong, qua cửa sổ
Vui vầy con cháu, sướng là bao!
                      Văn Thanh         
BÓNG NGƯỜI XƯA
Em đẹp làm sao má phính đào
Dáng người thanh nhã mãnh thon cao
Long lanh mắt biếc nhìn say đắm
Chan chứa môi hồng luyến mến xao
Lướt gió theo trăng giao tiếp đón
Nhặt hoa bắt bướm tỏ mời chào
Bao nhiêu tiềm ẩn thời son trẻ
Gợi lại tâm hồn thú xiết bao./.
                            Hoàng Vũ
 
MỐI TÌNH ĐẦU
      Y vận Em của Phương Hà
 
Ai mà chẳng có một "cành" đào ?
Dẫu thuộc giai tầng thấp hoặc cao
Từng nhớ, từng thương, từng rạo rực
Cũng đau, cũng khổ, cũng xanh xao
Đôi khi run rẩy buông lời hỏi
Lắm lúc ngây ngô cất tiếng chào
Gặp mặt, vui mừng, lòng khấp khởi
Đêm về, mộng trải giấc chiêm bao
                              Thục Nguyên
 
NGƯỜI YÊU CỦA LÍNH
 
 
 
Nhớ người năm ấy má hồng đào!
 
Nhà ở ven đường tận phố cao
 
Đạn nổ đêm không lòng bối rối
 
Bom rơi ngày vắng dạ lao xao
 
Hoài trông gió lặng nghe lời nói
 
Mãi đợi sương tan thấy dáng chào
 
Mỹ nữ kiêu sa – tình lính trẻ
 
Cả trời kỷ niệm – đẹp là bao!
 
                       Trương Văn Lũy

1 nhận xét: