Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

Lục bát xướng họa - Người nay

Lục bát xướng họa - Người nay

Link cố định 22/04/2014@9h46, 15 lượt xem, viết bởi: hoangia
Chuyên mục: Thơ
NHỮNG CHIỀU...
Em trao anh vạn lời yêu
Cho anh tất cả những chiều nên thơ
Những chiều trên bến mộng mơ
Đò ngang trông ngóng, ngẫn ngơ đợi nàng
Những chiều nắng rãi hoa vàng
Đầu xanh hai mái vội vàng trao yêu
Những chiều êm ả đìu hiu
Biệt ly xa cách liu xiu cõi lòng
Những chiều mong mỏi chờ mong
Anh nơi chiến tuyến đợi mong ngày về
Những chiều sơn cước ũ ê
Buồn lên khóe mắt, dầm dề mưa tuông
A shau, A Lưới, Ba lòng
Hoả mai rực sáng, bóng nàng đâu đây
Giựt mình, đai bác réo dày
Tỉnh cơn mộng ảo bóng ai cuối trời
Nay đà tuổi hạc tám mươi
Vẫn in tâm trí một thời khó quên...
                     Người Nay
  Các bài họa :
MỘT THỜI ĐỂ NHỚ...

Ngập ngừng như thuở vừa yêu
Nghiêng vành nón, gửi nắng chiều vào thơ
Trải hồn xanh ngát màu mơ
Nửa đêm thức giấc, ngu ngơ gọi chàng...
Mùa thu em mặc áo vàng
Mong manh hoa cúc,dịu dàng thương yêu
Người đi, bến vắng buồn hiu
Tình xa vời vợi...để xui nát lòng
Biết rằng chín đợi, mười mong
Non cao thăm thẳm vẫn mong trăng về
Nhớ sân trường, tiếng a ê
Nhớ hương hoa bưởi...dề...dề lệ tuôn
Mưa ngoài sân, ướt trong lòng
Chén quỳnh dẫu cạn, hương nồng còn đây
Lá trầu mỏng, miếng cau dày...
Chưa lần  được nếm mà say ngất trời
Em sáu mươi,anh bảy mươi...
Một thời để nhớ...một thời để quên
                          Thy Lệ Trang
                               Massachusets
 CHƯA NÓI
              Tâm tình cô bé có người yêu mất tích. . .

Chưa kịp cùng anh nói tiếng yêu
Chia tay vội vã một chiều tuổi thơ ( 1972)
Mười lăm em đẹp như mơ
Còn anh mười chín ngu ngơ bên nàng
Thôi rồi những buổi chiều vàng
Hết cùng song bước chung đàng mến yêu
Mẹ già khuya sớm đìu hiu
Anh đi nhập ngũ  buồn thiu cả lòng
Chiến trường lo sợ mệnh vong
Còn em sơ tán những mong ngày về
Tan trường mình cứ ẩm ê
Hè khô, đông giá dầm dề nước tuôn
Trại Năm ,Non Nước yên lòng ( Đà Nẵng )
Chen nhau ở tạm còn chàng sao đây?
Bao đêm nghe vọng tiếng giày
Tưởng như người ghé- tỉnh ngay nhìn trời
 . . . . . .
Giờ đây tuổi gần sáu mươi ( 57 )
Vẫn in sâu đậm mãi thời chẳng quên. . .
                               Hữu Hảo
   NGÀY XƯA
Ngày xưa em nói em yêu
Em cho anh cả nắng chiều làm thơ
Hồn anh lúc tĩnh lúc mơ
Mắt anh khờ dại ngu ngơ vì nàng
Đã qua biết mấy thu vàng
Lá xanh từng chiếc đỏ vàng hương yêu
Nghe cơn gió thoảng hiu hiu
Mà người tê dại như xiêu tấm lòng
Nhiều khi gối mỏi tình mong
Xa em cứ nhớ cứ mong sớm về
Đêm đông nghe trẻ a ê
Trong mơ mắt thấy dầm dề nước tuông
Bao giờ cho ấm cỏi lòng
Nàng ơi chung sống với nàng sao đây
Tập thơ anh viết đã dày
Nhờ người mai mối biết ai hởi trời
Tình đà chín trọn mười mươi
Làm sao dứt bỏ nhất thời để quên
                   Tâm Thành

THUỞ DẠI KHỜ
Ngày xưa, thuở mới vừa yêu
Từng  đêm thao thức, từng chiều mong thơ
Hẹn nhau trên ngọn đồi mơ
Tôi đem cúc dại ngu ngơ tặng nàng
Màu hoa phơn phớt ánh vàng
Cười tươi, em bảo: " hoa vàng đáng yêu !'
Tóc mềm theo gió hiu hiu
Như tơ tình vướng xíu xiu trong lòng
Giấu tình yêu, nỗi nhớ mong
Thư chưa dám ngỏ, nào mong nhận về
Ngại người từ chối, mặt ê
Đêm nằm thao thức dầm dề lệ tuôn
Nhớ thương vương vấn trong lòng
Dáng nàng còn đó, giọng nàng mãi đây
Xin trời cao với đất dày
Cho con sớm được cùng ai....vái trời !
Bây giờ đã ngoại bảy mươi
Vợ chồng nhắc mãi cái thời " chẳng quên " !...
                            Sông Thu
  YÊU EM
Thương em anh tỏ tình yêu
Say tình mến nghĩa sớm chiều mong thơ
Bao đêm thổn thức nằm mơ
Những lần hò hẹn ngu ngơ bên nàng
Thu về lá úa chuyển vàng
Hai ta thử thách lửa vàng tình yêu
Những khi xa vắng buồn hiu
Tim anh đau nhói ỉu xiu  nát lòng
Xa em tháng đợi ngày mong
Nôn nao trong dạ trông mong em về
Mẹ già xương cốt buốt tê
Vắng người chăm sóc nằm dề lệ tuôn
Yêu anh em chớ thay lòng
Để anh thỏa ước bên nàng đó đây
Dừa già nước nhạt cơm dày
Tình càng thử thách để ai lạy trời
Tuổi em vừa trọn đôi mươi
Trọn đời chung thủy anh thời chẳng quên
                     Hoàng Từ



Ngàn xưa ơi...ngàn xưa

Thuyền đi mang cả thương yêu
Bến ngà ở lại hiên chiều vắng thơ
Thuyền đi mang cả giấc mơ
Theo mùa hạ cũ bến trơ bóng nàng
Bờ khuya trăng đổ giọt vàng
Gửi miền xa ấy đôi hàng thương yêu
Rằng nay bến nhỏ hắt hiu
Cát bao nhiêu hạt, bấy nhiêu nỗi lòng
Sóng sầu bạc tóc nhớ mong
Dã tràng se mộng long đong lối về
Bến xưa mặt ủ mày ê
Ngày đầy nỗi nhớ ,  đêm kề giọt tuôn

Gửi về Thuyền chút hương lòng
Vần thơ ngày ấy đôi dòng còn đây
Kỉ niệm xưa vẫn rất dày
Một thời mật ngọt ngậm say đất trời

Ước gì còn tuổi đôi mươi
Vàng thơm bến mộng.... chắc gì Thuyền quên!

CD 23/4/2014




 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét