Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

CUỘC SỐNG TRẦN GIAN THƠ TỰ NGUYÊN

Kính quý thi hữu,
Xin cám ơn quý thi hữu Githéa,Thụ nhân HKV, LĐK, Ngô Văn Giai, Trịnh Cơ, Lộc Bắc, Hoàng Kim Liên, Hạ Thái Trần Quốc Phiệt, Bình Sơn, Hoàng Từ, Thủy Lâm Synh, Thái Huy, Thục Nguyên, Hồ Trọng Trí, Kế Đô và Uyên Quang đã hưởng ứng gửi bài họa thơ Thầy Tư-Nguyên thật tuyệt vời !
Xướng:
CUỘC SỐNG TRẦN GIAN
Cuộc sống trần gian lặng lẽ trôi,
Yêu thương, ghét giận, thoảng mây trời.
Tuổi già biết đủ ngừng duyên nợ,
Lớp trẻ mộng cao hứng khóc cười.
Danh lợi  sương mù khi biến hiện.
Quyền uy bọt nước lúc đầy vơi.
Trăm năm sân khấu  tuồng chân giả,
Tích cũ gương xưa sử chép  đời.
TƯ-NGUYÊN
San jose, 14-10-2013
Kính họa 1:
Chiều chiều tản bộ ngắm mây trôi,
Nhìn cảnh hoàng hôn hội ý trời.
Xào xạc sơ thu nghe lá rụng,
Trẻo trong cuối hạ đón hoa cười.
Nhìn vui cuồng vọng thời son trẻ,
Thưởng nốt chén trần lúc cạn vơi.
Tám chục còn chi mà áy náy,
Nhàn du theo cuộc sống trên đời.
Githéa, Sơ thu 2013.
Kính họa 2:
BÃO LỤT MIỀN TRUNG
Bão lụt miền Trung lại cuốn trôi, (1)
Gieo bao tang tóc tại Ông Trời.
Mái bay tróc nóc người la khóc,
Nước ngập tràn nhà kẻ dở cười.
Xót ruột mùa màng đều bị hủy,
Thương tâm dòng lệ chẳng hề vơi.
Mong sao hoạn nạn mau qua khỏi,
Bão lụt miền Trung khổ suốt đời !
CHÁNH MINH
17 Oct. 2013
(1) Trận bão số 11 tàn phá từ Quảng Bình, Thừa Thiên đến Quảng Nam khoảng giữa tháng 10/2013 vừa qua.
Kính họa 3:
KIẾP NGƯỜI

Sáu bảy mùa xuân đã nuốt trôi,
Bao năm lăn lóc theo Ông Trời.
Vui buồn mệnh số đều qua tuốt,
Ngẫm lại phận đời dở khóc cười.
Trai tráng một thời ngang với dọc,
Tuổi già bóng ngả lắm đầy vơi.
Ôi chao nhân thế tuồng dâu bể,
Hóa kiếp nhân sinh một cuộc đời!
Thụ nhân HKV
CamRanh.18/10/2013
Kính họa 4:
THƯA THẦY

Mong sao mọi chuyện được êm trôi,
Sống cứ như nhiên thuận ý Trời.
Thiếu đủ chẳng qua vì sở thích,
Khổ đau cũng ví tựa trò cười.
Cuộc đời thoải mái nên đi mãi,
Tình nghĩa đậm sâu đừng để vơi.
Tóc bạc răng long ...là chuyện nhỏ,
Tình Thầy giữ mãi ở trên đời.
LDK18oct2013
Kính họa 5:
THƯƠNG VỀ ĐẤT MẸ
Nước loạn nhà tan bao nổi trôi,
Bạn bè lưu lạc khắp phương trời.
Kẻ đi xa xứ buồn lưu luyến,
Người ở lại quê dở khóc cười.
Trăn trở năm canh lòng quặn thắt,
Ngậm ngùi sáu khắc lệ không vơi!
Thương về đất Mẹ dân tình khổ,
Sống cảnh gieo neo suốt cuộc đời.
Ngô Văn Giai
Virginia Oct,2013.
Kính họa 6:
Bên Bờ Hiu Quạnh

Sông dài êm ả chiếc thuyền trôi,
Gió thoảng mây cao đến tận trời.
Bao bận tung hoành khi ngấn lệ,
Mấy phen ngang dọc lúc tươi cười.
Người đi quên chán niềm cô quạnh,
Kẻ ở vương sầu cảnh cạn vơi.
Đây bến cô liêu lòng lạnh vắng,
Ta ngồi ngẫm nghĩ chuyện trên đời.
Trịnh Cơ
ngoại ô Paris 19/10/2013
Kính họa 7:
Họa Phúc
Tháng ngày tiệm tiến cứ dần trôi,
Họa phúc nào hay thuộc lẽ trời.
Bằng cấp bao lần còn lại mất,
Cờ bay mấy loại khóc theo cười.
Thân tù chuồng cọp trời cao ngất,
Quỹ sống tiêu dần đất khách vơi.
Tóc bạc nhớ quê lòng cuống quýt,
Câu thơ, tiếng hát chẳng quên đời!
Lộc Bắc
19Oct2013
Kính họa 8:
NHÂN TÌNH

Thời gian chầm chậm cứ dần trôi,
Phải sống làm sao hợp lẽ trời.
Thế thái vô luân nghe đã ớn ,
Dân lành oán thán chẳng còn cười.
Khuyên nhau làm phước vui còn mãi,
Cố gắng khoan dung khổ được vơi.
Đạo lý suy đồi cần tích đức,
Đừng nên để tiếng lại cho đời.
Hoàng Kim Liên
Kính họa 9:
Tình Thầy Nghĩa Bạn
Mấy chục năm rồi đã lướt trôi,
Hôm nay Thầy đến, cám ơn Trời.
Thầy trò nói chuyện vui như Tết,
Bè bạn đấu nhau vang tiếng cười.
Mong ước tình Thầy còn đậm mãi,
Giữ gìn nghĩa bạn chẳng hề vơi.
Tình Thầy nghĩa bạn vốn trân quí,
Chia xẻ cho nhau suốt cả đời.
LĐK19oct2013
Kính họa 10:
NỖI BUỒN MIÊN VIỄN
Buồn trông con nước lặng lờ trôi,
Ngẫm nghĩ miên man chuyện đất trời.
Dàn cảnh gian nan cho sóng dập,
Bày tuồng phù phiếm diễn trò cười.
Kẻ giàu nứt đố lùa thêm mập,
Người nợ ngập đầu trả chẳng vơi.
Giữa cõi trần, muôn vàn nỗi khổ,
Sinh ra đà khóc..., chán chê đời!!!
Hạ Thái Trần Quốc Phiệt
San Jose, Ca, USA
Oct-20-201
Kính họa 11:
BÃO LỤT...

Bão lụt vỡ đê người vật trôi,
Gây bao tang tóc chẳng do Trời.
Cây rừng đốn hết đồi trơ trọi,
Sông núi bán dần chuyện nực cười.
Sinh thái môi trường bị hủy diệt,
Thiên tai hạn hán mãi không vơi.
Đỉnh cao trí tuệ làm dân khổ,
  Dốt nát tham lam lũ hại đời.
Bình Sơn
Kính họa 12:
DIỆT HẾT GIAN NGOAN
Góp ý, kêu hoài mãi cứ trôi,
Dân than đến lúc phải kêu trời.
Quân tham vơ vét nhiều người khóc,
Bọn nhũng thu vào chúng cứ cười.
Luật pháp thi hành mà chẳng giảm,
Thanh tra xét phạt nỏ hề vơi.
Thương đau đất nước còn nghèo khó,
Diệt hết gian ngoan để đẹp đời.
Hoàng Từ
Kính họa 13:
BUÔNG XẢ
Thăng trầm vạn kiếp cứ lăn trôi,
Hạnh phúc lao đao chẳng phải trời.
Phú quý thua người toan hãm hại,
Quyền uy trội bạn muốn trêu cười.
Tâm luôn bủn xỉn an sao nổi,
Ý giảm đua đòi khổ sẽ vơi.
Sướng khổ do lòng ham muốn cả,
Buông đi thoải mái nhất trên đời.
Thủy Lâm Synh
Oct. 20, 2013
Kính họa 14:
ĐỜI…
Như lá thu kia tan tác trôi,
Về đâu nào biết cuối chân trời.
Không may có lẽ tha hồ khóc,
Nếu tốt đương nhiên mặc sức cười.
Ít bạn công danh thời tốt đẹp,
Nhiều người cuộc sống thật chơi vơi.
Thắng thiên sao nhỉ, tay Con Tạo ?
Ngán ngẩm chao ơi cái sự đời !
Thái Huy,10-21-2013
Kính họa 15:
BUÔNG TAY
Cứ để giòng đời nó cuốn trôi,
Làm sao chống nổi lão già Trời ?
Lão cho ai khóc, ai không khóc ?
Lão phán mình cười, mình phải cười
Chớ hỏi niềm vui sao cạn kiệt ?
Đừng buồn hạnh phúc có đầy vơi ?
Trời cho bất hạnh thì ôm lấy,
Mà xuống Tuyền đài để.....hận đời !
Thục Nguyên
VA Oct/21/2013
Kính họa 16:
CÕI NHÂN GIAN
Thế trần chẳng lẽ cứ buông trôi,
Phó thác nên hư mặc đất trời.
Giận lủ gian thương- trào lệ ứa,
Ghét phường ô lại - héo môi cười.
Tranh danh đoạt lợi không hề giảm,
Chạy chức mua quan chẳng thấy vơi,
Tham vọng ngăn che mờ đạo lý,
Si mê lầm lạc biết bao đời./.
Hồ Trọng Trí
Kim long,BRVT
Kính họa 17:
Hỏi Trời
Thế sự vô hồn lặng lẽ trôi,
Mần thinh chẳng đặng hỏi Ông Trời.
Dân lành trăm triệu sao đau khổ,
Đảng ác dăm thằng cứ sướng cười?
Nỗi nhục nhà tan không thấy giảm,
Niềm đau nước mất chẳng hề vơi.
Hỏi Trời chẳng lẽ người gian thế,
Được sống nhưng không được đổi đời ??
Kế Đô
Kính họa 18
CHỌN ĐƯỜNG TU
Từ thủa hồng hoang quả đất trôi,
Bồng bềnh nhân loại xoay quanh trời.
Già như Lã Vọng còn năng nổ (*),
Tuổi trẻ Bà Trưng ai dám cười.
Vì nước, vì nhà, tình xã hội,
Tuỳ năng, tuỳ ý, thế đầy vơi.
Đường tu tiện thích cứ mà chọn,
Sống nghĩa nhân luân, sống vạn đời.
 UYÊN QUANG
(*) Khương Tử Nha Lã Vọng là khai quốc công thần Nhà Chu.
  80 tuổi ông mới ra giúp Chu Vũ Vương cho tới hơn trăm tuổi.

QUÊN HẾT SỰ ĐỜI
(Bài họa)
 
Vận nước, hay bèo kiếp nổi trôi?
Lênh đênh sóng gió bốn phương trời
Giàu sang địa vị- nâng rồi hạ
Khốn khổ dân đen- khóc lại cười
Thành bại thường tình thời lên xuống
Sướng sung chẳng luận lúc tàn vơi
Còn ta chỉ tựa đàn chim én
Tung cánh hồn thơ lãng sự đời!
                    Trương Văn Lũy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét