Thứ Bảy, 17 tháng 5, 2014

XƯƠNG HOẠ KHOÁN THỦ THƯƠNG TRÁCH NÀNG KIỀU THƠ NANH






Xướng
THƯƠNG TRÁCH NÀNG KIỀU
                         (Khoán Thủ)

TÀI sắc, gian truân! phận má hồng
TÌNH trao Kim Trọng? nhẹ như không!
CHI  hà? Viên Ngoại -Quan(1) nào biết
LẮM sự Thúy Kiều -Vân(2) chẳng thông
CHO dẫu cần vàng, người phải nhớ
TRỜI nào phụ bạc, kẻ chờ trông
ĐẤT Liêu, Kinh Bắc, xa chi mấy ?
GHEN gắt, Thề xưa, nỡ phụ lòng.
                       ------
                            Ngọc Ẩn Nhi Huyền

-(1) Quan là Vương Quan.
-(2) Vân là Thúy Vân.



DẶN LÒNG

TƯỜNG kín, rèm che khuất bóng hồng
ĐÔNG buồn, hiu hắt khoảng trời không
ONG vàng cánh khép thương ngày hạ
BƯỚM trắng hồn treo nhớ bụi thông
ĐI biển, nắng vàng xao xuyến đợi
VỀ sông, hoa tím ngẩn ngơ trông
MẶC cho ngoài ngõ xôn xao gió
AI vẫn vì ai giữ một lòng.
                         Thy Lệ Trang
                       Massachusets



CHẮC CHI ?

TÀI vẹn chắc chi sắc nhuận hồng ?
HOA xinh nào biết quả ngon không ?
BẠC vàng đầy túi đâu đà sướng
MỆNH số thẳng đường đã chắc thông ?
LẼ dịch: cuộc đời luôn biến đổi
THƯỜNG dân: công lý mãi hoài trông
THẾ nhân tốt xấu luôn chen lẫn
GIAN xảo ai ưa kẻ đổi lòng !
                       Sông Thu


       
     CHO QUA

ĐỪNG  nên chuốc lục với tô hồng
  được hay gì phải vậy không ?
THƯƠNG  xót nàng Kiều nhiều kẻ cảm
TRÁCH  là chàng Trọng  lắm người thông
LUẬN  qua Tôn Hiến - dân vô cậy
BÀN  đến Thúc Sinh - gái hết trông
CHUYỆN  cũ  một thời bao bút chiến
XƯA  rồi gợi  lại xót xa lòng . . .
                                       Hữu Hảo


    DUYÊN PHẬN
           (Khoán thủ)

Chữ nhân ngày ấy tựa hoa hồng
Tài sắc song toàn lại hóa không
Liền kiếp gian truân Kiều cấm cố
Với thân tiều tụy Trọng tinh thông
Chữ yêu mơ mộng luôn mong đợi
Tai nạn sầu vơi chẳng ngóng trông
Một chút tiết trinh không giữ được
Vần cùng âm nghĩa phải đau lòng
                                10-5-2014
                                  Võ đình Cử






        HỎI KIỀU
         
MUA chút hư danh, bán nụ hồng
VUI gì xiêm áo, có như không ?
CŨNG vì báo hiếu nên liều lĩnh ?
ĐƯỢC học lễ nghì chắc đã thông ?
MỘT thoáng yêu đương luôn khắc khoải ?
VÀI câu hò hẹn mãi hoài trông ?
TRỐNG trơn trải khắp trời hoan lạc
CANH bạc tình thua hẳn xé lòng ?
                               Thục Nguyên





NỖI ĐAU LÒNG

Hương lan tỏa khắp chiếc khăn hồng
Hồn lạc bay về chốn cõi không
Thơm ngát tình Kiều nào có thấu
Nức nồng nghĩa Trọng tự tình thông
Người về mấy bận mong chờ thấy
Đà đến bao lần đợi ngóng trông
Vắng bóng lang quân tan nát dạ
Tanh bành phận nữ nỗi đau lòng
                   11-5-2014
                   Hoàng Từ









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét