Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

XƯỚNG VÀ HỌA TRÊN SÔNG THƠ SÔNG THU


image
 
 
Bài xướng
 
 
 TRÊN SÔNG
 
Trên sông lờ lững một con thuyền
Trăng khuyết hạ tuần soi dáng nghiêng
Mờ mịt mảnh trời sương khói phủ
Mênh mông mặt nước thủy triều lên
Phất phơ cơn gió lay cành trúc
Trầm mặc bờ tre in bóng đêm
Chèo khuấy, xôn xao rời tách bến
Tiếng gà khua động khoảng bình yên.
                       Sông Thu
 
Các bài họa
 
 ĐÒ ĐÊM
                
Mái chèo lặng lẽ đẩy đưa thuyền
Xao động dòng sông, ánh nguyệt nghiêng
Trên bến, hàng cây in dáng rủ              
Bên bờ, xe nước vớt trăng lên
Thân cò lặn lội -  trời chưa sáng
Bóng vạc thẫn thờ -  lúc giữa đêm
Lữ khách trầm ngâm nhìn sóng  gợn
Buồn xưa vời vợi chẳng nào yên !
                   Thanh Trương
 
 
 DƯỚI BẾN
 
Dưới bến vào ra những chiếc thuyền
Bầu trời mát dịu én chao nghiêng
Hồ, ao tĩnh lặng sương lan tỏa
Vịnh, phá  thanh bình mây phủ lên
Bầy sáo hót vang khi rạng sáng
Đàn gà cất tiếng lúc tàn đêm 
Tinh mơ thức dậy nhìn ra cảng
Chào đón ngày vui được sống yên
                            Hoàng Từ                  
 

ÔNG LÁI ĐÒ
 
Lữ khách từ xa đứng đợi thuyền
Chòng chành đò nhỏ tựa chao nghiêng
Hân hoan đón kẻ nơi thôn xuống
Vui vẻ đưa người chốn phố lên
Bến nước rộn ràng khi hửng sáng    
Dòng sông tấp nập lúc đang đêm        
Mưu sinh vất vả không than vãn
Ông lái yêu nghề dạ mãi yên.
                      Như Thu
 
GIẤC MƠ TIỀN KIẾP
 
Thuở đó trên chung một chiếc thuyền
Trăng tròn mười sáu dáng nghiêng nghiêng
Bằng lăng im bóng- cành cây rũ
Bìm bịp xuôi dòng - con nước lên
Tiểu muội ngâm thơ- thơ lộng gió
Hiền huynh thổi sáo- sáo lồng đêm
Hương say tỏa ngát rơi thành lệ
Xanh thẳm khung trời cõi lặng yên
                    THY LỆ TRANG
 
                 MASSACHUSETS
 
 
 Thuyền khẵm

Mái chèo mệt mỏi đẩy con thuyền
Sông uốn cong vòng sóng đổ nghiêng
Trên máng khom mình người gập xuống
Dưới dòng cuồn cuộn nước lồng lên
Mồ hôi nặng hạt từ mai sớm
Gân guốc căng cơ đến nửa đêm
Thương kiếp lênh đênh  qua ghềnh thác
Tháng ngày Hà bá chẳng cho  yên./.
                              Cao Bằng
 

Hồ chiều ACCOTINK

Mình ta lơ lửng một con thuyền
Chiều đến nắng vàng ngã ánh nghiêng
Bát ngát cánh rừng màn tối xuống
Mênh mang sóng nước bóng trăng lên
Cây cao chim hót nương ngày hết
Suối đẹp nai dừng uống nước đêm
Hồ Ac-cô-Tin không thấy bến
Bốn bờ im vắng khoảng trời yên ./.
                         Mạnh Trương

ĐÊM TRĂNG
 
Sóng vỗ lao xao dưới mạn thuyền
Trăng khuya soi bóng dáng tre nghiêng
Mặt sông dát bạc đài gương vỡ
Bến nước in ngà con nước lên
Ánh nguyệt lung linh chao mặt sóng
Hàng cây xào xạc thức màn đêm
Gà ai khua động tan cô tịch
Phá vỡ đêm vàng đang lặng yên
                 Trần Văn Hạng
 
 
BẾN VẮNG
 
Trở lại nơi đây… đâu thấy thuyền!
Mặt trời vừa ngã bóng chiều nghiêng
Trông qua xóm cũ chìm im ắng
Ngoảnh lại bờ xưa lại dấy lên
Trăng dọi đêm thu pha sắc nắng
Gió lùa ngày hạ thoảng hương đêm
Mặt sông gợn sóng màu xanh ngọc
Sương phủ mây giăng cảnh lặng yên!
                           Trương Văn Lũy
 
 
VỀ BẾN ĐÒ XƯA
 
 
Vợ con nâng cánh bước lên thuyền
Chân cẳng liêu xiêu muốn bổ ngiêng
Sóng vỗ mạn thuyền nghe rộn rã
Gió tung mái tóc cứ phồng lên
Ngồi nhìn sông nước mây hừng sáng
Đứng ngắm cảnh trời bóng ngã đêm
Biền biệt xa quê giờ trở lại
Vẫn còn gợi nhớ thuở phong yên (*)
 
                              LV Hạt
(*) Phong yên : gió khói (chiến tranh)
 
THUYỀN ĐỜI

Đời biển còn ta cũng tựa thuyền
Bao lần bão tố bạt xô nghiêng
Niềm tin vững chí không chìm xuống
Khát vọng bền lòng vẫn trỗi lên
Hạnh phúc tạo tìm vươn ngọn gió
Tình yêu đạt dựng vượt trùng đêm
Chiến tranh thù hận ngăn biên giới
Cầu nguyện hòa bình sóng nước yên
                     Nha Trang,25.05.2013
                        Võ Sĩ Quý
 
SÔNG KHUYA

Sóng nước mênh  mang vỗ mạn thuyền
Lòng người hoang lạnh-ánh trăng nghiêng
Niềm thương ngày cũ 
đà chôn chặtNỗi nhớ bây giờ lại dấy lên !
Những tưởng rộn ràng  tia nắng sớm
Ai ngờ hiu hắt giọt sương đêm
Đường về xa tít, mờ mây khói
Tâm trí rối bời, dạ chẳng yên.
                            motthoi
 
 SÔNG ĐỢI
 
Theo dấu ngàn xa một bóng thuyền
Lòng như sóng cuộn, cứ chao nghiêng...
Gập ghềnh tay lái - chân trời thẳm
Khoan nhặt mái chèo, con nước lên
Tình đợi... mịt mù dăm cánh gió
Mắt tìm... heo hút một màn đêm
Người xa biền biệt - chờ ai nữa
Sông nước như người... mộng chẳng yên !!
                                 Tịnh Vân
 
 
BẾN CHIỀU MUỘN
 
Rộn rã bến sông mấy mạn thuyền,            
Ráng chiều rải chậm bóng chiều nghiêng.    
Mặt trời nửa mảnh dần dần lịm,               
Mấy khách lỡ đường vội vã lên.               
Mát mẻ cơn nồm lay động liễu,               
Lạc loài tiếng vạc kiếm ăn đêm.              
Hằng Nga đũng đỉnh leo đầu núi,
Tất cả đi vào giâc ngủ yên.
 
                 Hoàng Kim Liên
 
Thức giữa lối sầu
 
Bến vắng trơ vơ một mảnh thuyền
Sào đơn lặng lẽ sóng chao nghiêng
Ngàn lau chờ gió, ngàn lau lặng
Bóng nguyệt đợi người, bóng nguyệt lên
Vướng gót trăng đau, đau gót ngọc
Rối hồn sông lạnh, lạnh hồn đêm
Đò ngang rưng rức miền cô lẻ
Xót kiếp bọt bèo giấc chẳng yên
 
                              CaDao
 
* Cố ý lặp từ ở hai cặp câu : thực & luận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét