XƯỚNG HỌA TÌNH ĐẦU THƠ VĐC
Bài xướng:
TÌNH ĐẦU
Bảng lảng chiều thu bóng dáng em
Phất phơ trong gió lộng về đem
Nhớ nơi hẹn ước mơ màng quá
Đợi chốn mong chờ thổn thức
thêm
Chiều vắng bên đồi sương giá lạnh
Đêm về cạnh suối gió say mềm
Đôi ta chớm nở tình hoang dại
Lưu luyến một thời để nhớ quên.
Võ đình Cử
Bài họa 1:
TƯƠNG TƯ
Tôi mãi gọi thầm tên của em
Trong từng giây phút mỗi ngày đêm
Yêu thương chất ngất hoài không bớt
Buồn tủi âm thầm mãi cứ thêm
Nỗi nhớ dâng đầy tràn mắt ướt
Gánh sầu mang nặng trĩu vai mềm
Nơi xa xôi ấy ai còn nhớ
Hay đã ơ thờ trong lãng quên.
Song Thu
Bài họa 2:
TÌNH
ĐẦU
Những buổi ban đầu anh gặp em
Ngàn sao lấp lánh giữa trời đêm
Vai gầy tóc xõa băng trinh quá
Liễu rũ trăng thề dịu vợi thêm
Bịn
rịn mờ dần đôi mắt ướt
Luyến lưu dang rộng cánh tay mềm
Cái thời non trẻ thơ ngây ấy
Hẹn ước nhau rồi chẳng dễ quên.
Văn Thanh
Bài họa 3:
NHỚ HAY QUÊN
Cuối cùng anh cũng cách xa em
Hiu hắt đen mờ giữa phố đêm
Phòng vắng ngỡ ngàng chăn gối lạnh
Canh tàn se thắt tiếng đàn thêm
Chén tương vẫn đọng bờ môi nhạt
Khuê phượng còn vương giọt lệ mềm
"Thả lá Doành câu" về bến cũ
...
Hỏi người thuở đó...nhớ hay quên.
Thy Lệ
Trang Massachusets
Bài họa 4:
CHẮC KHÓ QUÊN
Còn có gì đâu ới hỡi em
Đường tình xa cách lệ hằng đêm
Người đi có bạn buồn vơi bớt
Ta ở đơn thân tủi cứ thêm
Những tưởng đỏ tình lòng rắn rỏi
Nào hay bạc số dạ tê mềm
Rượu nồng cay xé hồn cô lẻ
Nàng đã bên chồng hẳn có quên...
Võ Làng
Trâm
Bài họa 5 :
EM
Ghét thương hờn nũng cũng từ em
Trời đất âm dương ngày với đêm
Nhũng lúc kiệm lời càng khoái nữa
Vài khi nói lắm khó ưa thêm
Mấy phen quyết
chí làm cho cứng
Một độ rắp tâm để hóa mềm
Có lẽ một điều luôn dễ hiểu
Tình yêu tha thứ giận rồi quên
Võ Sĩ Quý
Bài họa 6:
NHỚ KHỐI TÌNH EM
Nhớ ngày ôm mộng khối tình em !
Như vạc say sương khúc nữa đêm
Em đã yên lòng mê mẫn mãi
Anh càng khoái chí ước ao thêm
Trăng về lẫn quẩn hôn môi thắm
Gió lại
lân la vuốt tóc mềm
Thả bút đề thơ nghe rạo rực
Mong sao diễn lại -thử ai quên!
Trương văn
Lũy
Bài họa 7:
ĐÀNH QUÊN
Mong ai thấu hiểu nỗi lòng em
Ray rứt đau buồn suốt cả đêm
Kỷ niệm thân thương e ngại giảm
Tình yêu chan thật ngậm ngùi thêm
Trọng cha
dạy dỗ lời êm dịu
Kính mẹ khuyên răn tiếng ngọt mềm
Xin hãy thú tha người phụ bạc
Cũng vì chữ hiếu mãi đành quên.
Như Thu
Bài họa
8:
MÃI ĐỢI BƯỚC XUÂN VỀ
Họa "Nhớ hay quên"
Mỗi độ Xuân về anh nhớ em
Giang hà mờ tỏ rỏ về đêm
Giao thừa năm mới đêm trừ tịch
Đón Tết đông tàn lại lạnh thêm
Rót chén trà sen chờ mắt biếc
Nâng ly rượu cúc đợi môi mềm
Tương phùng còn ngóng giờ tương hợp
Biển hẹn thì thầm mãi chẳng quên.
Ngọc Ẩn
Nhị Huyền
Bài họa 9:
CHẲNG HỀ QUÊN
Bâng khuâng thổn thức nghĩ về em
Nặng nợ tơ duyên đã lắm đêm
Những lúc cô đơn càng nhớ lạ
Đôi khi vắng vẻ lại buồn thêm
Sương khuya ẩm lạnh môi tê cứng
Gió sớm khô hanh mắt ướt mềm
Tạo hóa sao đành chia cách biệt
Tình nồng sưởi ấm chẳng hề quên
Hoàng Từ
Bài họa 10:
TIẾC
Tám ba nhớ lại lúc ôm em
Ghế đá công viên quá nửa đêm
Dạo đó bên nhau- ôi sướng quá
Bây giờ xa cách -chỉ buồn thêm
Bao năm lặng lội... thân đà yếu
Ngày tháng đi
hoang...cẳng đã mềm
Tiếc nuối yêu đương hồi "tuổi
dại"
Già rồi"chuyện cũ" mãi không
quên
Motthoi
Bài họa 11:
TÌNH ĐẦU
Gió thổi bềnh bồng mái tóc em
Đê mê thao thức biết bao đêm
Ngây thơ cánh
bướm chờn vờn nhớ
Trong trắng đời hoa quý mến thêm
Bên gốc thông già hơi thở ấm
Dưới dòng suối mát thịt da mềm
Tình đầu muôn thuở không hề nhạt
Sợi tóc thay màu nở lãng quên.
Nguyễn
thúc Lãng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét