100 BÀI THƠ XƯỚNG HỌA ĐƯỜNG LUẬT HOÀNG TỪ VÀ BÙI VĂN THANH
ĐÔI LỜI TÂM SỰ
Một
sự gặp gỡ tình cờ trên blogger. Hai con người xa lạ nhưng cùng sinh ra trên đất
Nghệ An xô viết. Tự nhiên lại gắn bó cùng nhau, khi nhận ra có sự đồng điệu
trong tâm hồn thi ca. Anh và tôi gặp nhau thật sự tình cờ như những người
khác trên mạng xã hội, tuy rằng với những lời thơ đơn giản mộc mạc mà đầy chân
chất nhà quê khó lòng rứt ra được. Từ những lần trò chuyện trên trang mạng ảo
tôi và anh đã biến ảo thành thực, dần dần thân nhau, gắn bó như anh em ruột
thịt, anh Hoàng từ tặng tôi webcam thế rồi hai chúng tôi gặp nhau tâm sự thường
xuuyên hơn.
Theo
lời hẹn tháng 2 năm 2013, vợ chồng tôi từ Vĩnh Phúc đã vào Nha Trang thăm gia
đình anh, quả là tuyệt vời khi được anh đưa đón, đưa đi tham quan đây đó. Nhà
Trang thơ mộng lại càng thơ mộng hơn khi có hình bóng hai anh em Hoàng Từ và
Bùi Văn Thanh rảo bước, ngay đêm đầu tiên tôi đã viết:
“Nha
Trang ơi! Chiều nay cơn gió thổi
Đắm
hồn tôi xao xuyến những mộng mơ”
Có
một điều thú vị đó là bất chợt anh Hoàng Từ mê thơ đường luật, một sự đồng điệu
về tâm hồn đã làm cho anh và tôi càng gắn bó hơn, cả hai anh em cùng học tập
lẫn nhau, cùng giúp nhau trong lĩnh vực sáng tác
đường
thi. Mặc dù lúc đầu thơ của chúng còn rất nhiều bệnh, lỗi, qua nghiên cứu anh
em đã rút kinh nghiệm và ngày càng hoàn thiện hơn.
Ra
mắt 100 bài thơ “TÌNH QUÊ XƯỚNG HỌA” đầu tiên mà các bạn đang có trên tay, là
cả một sự nỗ lực không biết mệt mỏi, mang đậm nét nghĩa tình giữa hai anh em đã
gắn bó trong suốt một thời gian dài, mặc dù vậy thơ của chúng tôi vẫn còn nhiều
hạn chế về ngữ nghĩa mong các bạn thông cảm.
Chúng
tôi định viết lên đây thật nhiều, nhưng thôi, cứ để mọi người tự khám phá. Đọc
tập thơ này tuy không có bia rượu đi kèm song chắc chắn các bạn sẽ phải
say cái nghĩa tình của hai em chúng tôi: Hoàng từ và Bùi văn Thanh
Và
hôm nay:
Vĩnh
phúc ngoài này trời đang rét
Mà lòng vẫn ấm trọn niềm thương
Mà lòng vẫn ấm trọn niềm thương
Nha
Trang có biết tình tha thiết
Giữ
mãi cho đời bát ngát hương
Kính
chúc bạn đọc vui vẻ - Hạnh phúc và An lành
Ngày 25 tháng chạp năm Quí
Tỵ
Lời tâm sự: Bùi
Văn Thanh
Biên
tập: Hoàng Từ
PHẦN I
XƯỚNG: BÙI VĂN THANH - HỌA: HOÀNG TỪ
Xướng:
HOÀI NIỆM
ĐẦU NĂM
Hết một năm rồi ngẫm thử xem
Tình thương trách nhiệm vẫn đi kèm
Ươm nguồn dạ bẩn không hề tốt
Dựng sóng tâm ngời sẽ chẳng nhem
Với đảng đường lên cần đẫn lại
Về dân cuộc sống thỏa mơ thèm
Trong lòng phấn khởi vui hoài niệm
Vãn cảnh an nhàn lịch bóc tem
Bùi Văn Thanh
Hết một năm rồi ngẫm thử xem
Tình thương trách nhiệm vẫn đi kèm
Ươm nguồn dạ bẩn không hề tốt
Dựng sóng tâm ngời sẽ chẳng nhem
Với đảng đường lên cần đẫn lại
Về dân cuộc sống thỏa mơ thèm
Trong lòng phấn khởi vui hoài niệm
Vãn cảnh an nhàn lịch bóc tem
Bùi Văn Thanh
Họa:
Ý ĐẢNG LÒNG
DÂN
Năm rồi Quý Tỵ nghĩ mà xem
Phải trái cùng nhau cứ chạy kèm
Lấy ruộng nhiều nơi phường ác dữ
Thu đền lắm kiểu lũ quèn nhem
Nhà quê xuống lẹ nhìn sinh chán
Phố cổ lên nhanh thấy lại thèm
Ý đảng lòng dân thành sức mạnh
Mong rằng Giáp Ngọ sáng ngời tem
Hoàng Từ
Xướng :
LÃNG TỬ
Tình đang gửi gắm chốn mây trời
Dạ vẫn còn chờ buổi ghé chơi
Dốc hiểm mù giăng nào nản chí
Rừng thiêng bão nổi chẳng sai lời
Bao lần hạ đến mong suôn sẻ
Mấy vụ xuân về ước thảnh thơi
Phải đám hương xưa lòng nhớ Nhạn
Bồng phiêu lãng tử thấy thương đời
Bùi Văn Thanh
Bùi Văn Thanh
Họa:
ƯỚC
Mộng được cùng em đến cuối trời
Bên nàng toại nguyện thú vui chơi
Cay tình bởi lẽ gieo điều tiếng
Nhạt nghĩa vì do nuốt mất lời
Muốn nổi duyên tơ cần thiện ý
Say chìm bến cũ phải thanh thơi
Mong rằng mọi sự an bình hưởng
Tuổi thọ nâng cao sướng trọn đời
Hoàng
Từ
Xướng:
GIỖ TỔ HÙNG
VƯƠNG
Giỗ tổ Hùng Vương đã tới nơi
Quê hương Phú Thọ thỏa lòng mời
Tưng bừng phố núi nhiều phương đến
Tấp nập rừng xanh lắm điểm chơi
Tổ Mẫu Ốc Sơn nhìn trải rộng
Lăng Vua Nghĩa Lĩnh ngắm cao vời
Dâng hương Rước kiệu lòng ghi tạc
Đất cổ Việt xưa mãi rạng ngời
Giỗ tổ Hùng Vương đã tới nơi
Quê hương Phú Thọ thỏa lòng mời
Tưng bừng phố núi nhiều phương đến
Tấp nập rừng xanh lắm điểm chơi
Tổ Mẫu Ốc Sơn nhìn trải rộng
Lăng Vua Nghĩa Lĩnh ngắm cao vời
Dâng hương Rước kiệu lòng ghi tạc
Đất cổ Việt xưa mãi rạng ngời
Bùi
Văn Thanh
Họa:
NGÀY 10
THÁNG 3
Mồng mười lễ hội rộn nhiều nơi
Giỗ tổ Hùng vương kính trọng mời
Khách đến dâng hương cùng vãn cảnh
Người về rước kiệu cộng vui chơi
Phong Châu thuở trước rừng xanh thẳm
Phú Thọ ngày nay phố tuyệt vời
Quốc Mẫu Âu Cơ còn lắng đọng
Văn Lang cổ Việt mãi tươi ngời
Hoàng
Từ
Xướng:
TÂM TÌNH
Mạng ảo nhưng tình vẫn cứ say
Mà sao cuốn hút mạnh như rày?
Vì yêu "Áo trắng" mơ bằng được
Bởi mến "Thi đàn" mộng thỏa hay
Trải nghiệm lòng thành vui chiến hữu
Đồng cam mắt gợi tuyệt đêm ngày
Cao niên giãn trí ngời tâm khảm
Nghĩa đẹp duyên bền nắm chắc tay
Bùi Văn Thanh
Họa:
GIAO HÒA
Giao hòa xướng họa có người say
Bởi thế cho nên mệt mỏi rày
Nghĩa thắm lời vàng vần thấy đẹp
Tình ngời ý ngọc điệu nghe hay
Trau dồi lục bát vui nhiều bữa
Gọt giũa đường thi khổ lắm ngày
Bạn hữu gần xa cùng chúc tụng
Xuân về hội ngộ xiết nhau tay
Hoàng Từ
Xướng:
HỒNG NHAN
Bạn học cùng nhau đã lấy chồng
Em thì phận hẩm đoạn trường không?
Mai đầy ngõ trước mong người thưởng
Huệ lắm vườn sau ước kẻ trồng
Bão táp đâu màng ra bến đợi
Sương tràn bỏ mặc xuống chùa trông
Đời tư lặng lẽ sầu thê thảm
Khắc khoải ngày đêm hận má hồng
Bùi Văn Thanh
HỒNG NHAN
Bạn học cùng nhau đã lấy chồng
Em thì phận hẩm đoạn trường không?
Mai đầy ngõ trước mong người thưởng
Huệ lắm vườn sau ước kẻ trồng
Bão táp đâu màng ra bến đợi
Sương tràn bỏ mặc xuống chùa trông
Đời tư lặng lẽ sầu thê thảm
Khắc khoải ngày đêm hận má hồng
Bùi Văn Thanh
Họa:
BẠC PHẬN
Duyên em bạc phận mãi chưa chồng
Bốn bảy xuân thì chịu cảnh không
Ruộng lúa nào hay vô kẻ dặm
Vườn hoa chẳng ngó vắng người trồng
Nhiều hôm khấp khởi ngồi mong nhớ
Lắm buổi bồn chồn đứng ngóng trông
Chấp nhận buồn đau rồi một kiếp
Năm qua tháng lại má phai hồng
Hoàng
Từ
Xướng:
TÌNH BUỒN
Những giọt mưa buồn khắc khoải xâu
Lòng ôm thổn thức mãi âu sầu?
Bao lần hạ đến mơ màng nẻo
Mấy thuở xuân về lặng lẽ châu
Hỏi bến còn đâu càng rũ rượi
Tìm duyên chẳng thấy lại đau đầu
Rừng thiêng nước độc tình trăn trở
Gặp phải sai lầm mỏi mắt ngâu!
Bùi Văn Thanh
Những giọt mưa buồn khắc khoải xâu
Lòng ôm thổn thức mãi âu sầu?
Bao lần hạ đến mơ màng nẻo
Mấy thuở xuân về lặng lẽ châu
Hỏi bến còn đâu càng rũ rượi
Tìm duyên chẳng thấy lại đau đầu
Rừng thiêng nước độc tình trăn trở
Gặp phải sai lầm mỏi mắt ngâu!
Bùi Văn Thanh
Họa:
CẢM XÚC
Sương vờn lóng lánh tựa cườm xâu
Nỗi nhớ trào dâng nghẹn lối sầu
Ước vọng ngao du tràn bốn bể
Mong chờ vãn cảnh ngợp năm châu
Đem về tặng mẹ khăn choàng cổ
Gửi tới cho em
mũ đội đầu
Kỷ vật trao nhau
đầy xúc cảm
Hôn nồng cháy bỏng
dưới cành ngâu
Hoàng Từ
Xướng:
CHIỀU ĐÔNG
Một buổi chiều tàn phảng phất mưa
Mình em lặng lẽ tựa thân dừa
Môi hồng thuở ấy đương còn dệt
Tóc mượt giờ này hẳn chẳng đưa
Nỗi nhớ sầu ôm dồn vẫn mộng
Niềm thương chứa đọng nói sao vừa
Da mồi điểm bạc lòng vương vấn
Bởi thế hương tình cứ vội xưa
Bùi Văn Thanh
Họa:
THIẾU NỮ
Chân trời xám xịt
sắp tuôn mưa
Thiếu nữ màng mơ
tựa gốc dừa
Đội nón nghiêng
vành môi mím chặt
Cầm dù chỏng cán
mắt đung đưa
Hoàng hôn tỏa xuống
mây đen vãn
Chập tối trùm lên
giá lạnh vừa
Lãng tử nhìn em về
mộng mị
Tình buồn phác họa
cảnh ngày xưa
Hoàng Từ
Xướng:
ĐÊM RẰM
Tỏ ánh trăng rằm họa bỡn thơ
Về khuya gió thổi lạnh không ngờ
Bàn tay Hạ đó trao miền nghĩa
Hũ rượu Xuân này thả bến mơ
Giữ mảnh duyên ngời xanh ước nguyện
Tìm phương đức trọng đỏ tôn thờ
Hương đời rộng mở lòng hưng phấn
Vãn cảnh gieo tình đượm dáng tơ
Tỏ ánh trăng rằm họa bỡn thơ
Về khuya gió thổi lạnh không ngờ
Bàn tay Hạ đó trao miền nghĩa
Hũ rượu Xuân này thả bến mơ
Giữ mảnh duyên ngời xanh ước nguyện
Tìm phương đức trọng đỏ tôn thờ
Hương đời rộng mở lòng hưng phấn
Vãn cảnh gieo tình đượm dáng tơ
Bùi Văn Thanh
Họa
HỌA THƠ
Đêm rằm nguyệt sáng
đọc bài thơ
Ngẫm lại đường thi
khó chẳng ngờ
Đối phải thông minh
nhiều kẻ mộng
Niêm cần chuẩn mực
lắm người mơ
Cùng nhau xướng họa
tôn sùng kính
Bạn hữu giao lưu
quý trọng thờ
Khoái chí làm sao
khi đã hiểu
Trang đời ngữ nghĩa
đẹp tình tơ
Hoàng Từ
Xướng:
UỐNG TRÀ ĐÊM
Thưởng thức trà đêm gợi mãi tình
Như là tắm giữa nụ cười xinh
Trong đầu cảm hứng say lời họa
Trước mặt vườn thơ mãn thảo bình
Thả những niềm riêng ngời Xứ Nghệ
Ươm nguồn lẽ sống rạng Thành Vinh
Trăng vừa tỏ bóng mùi hương quyện
Đã nguyện thề yêu mảnh đất mình
Bùi Văn Thanh
Thưởng thức trà đêm gợi mãi tình
Như là tắm giữa nụ cười xinh
Trong đầu cảm hứng say lời họa
Trước mặt vườn thơ mãn thảo bình
Thả những niềm riêng ngời Xứ Nghệ
Ươm nguồn lẽ sống rạng Thành Vinh
Trăng vừa tỏ bóng mùi hương quyện
Đã nguyện thề yêu mảnh đất mình
Bùi Văn Thanh
Họa
CÀ PHÊ
Cà phê buổi sáng
cạnh người tình
Nhỏ giọt đen tuyền
xuống cốc xinh
Vị đắng ngon lành
đâu phải luận
Mùi thơm hấp
dẫn khỏi cần bình
Vang lời xuất khẩu
Buôn Ma Thuột
Nổi tiếng tiêu dùng
Đất cổ Vinh
Thỉnh thoảng lai
rai cùng bạn hữu
Nguồn vui cảm khoái
trực bên mình
Hoàng Từ
Xướng:
HỢP DUYÊN
Nghĩa đỏ tình xanh đẹp khép vòng
Không hề khắc kỉ mãi nguồn trong
Chân trời gió thổi nào lo dốc
Góc biển buồm xoay chẳng ngại dòng
Giữ sáng tâm mình say bởi đợi
Lưu ngời ý bạn thỏa rằng mong
Vui ngày tái hợp duyên bền vững
Mãn nguyện đời xuân hẳn nức lòng
Bùi Văn Thanh
Nghĩa đỏ tình xanh đẹp khép vòng
Không hề khắc kỉ mãi nguồn trong
Chân trời gió thổi nào lo dốc
Góc biển buồm xoay chẳng ngại dòng
Giữ sáng tâm mình say bởi đợi
Lưu ngời ý bạn thỏa rằng mong
Vui ngày tái hợp duyên bền vững
Mãn nguyện đời xuân hẳn nức lòng
Bùi Văn Thanh
Họa:
HỢP TÌNH
Tình ta đẹp đẽ nối
liền vòng
Nỏ khắc không tàn
giữ sáng trong
Bão lũ đâu sờn cùng
vượt dốc
Mưa tuôn chẳng ngại
hợp theo dòng
Chia lìa trí vững nào
xao động
Chế diễu gan bền
vẫn ước mong
Đợi dịp xuôi buồm
thuyền cập bến
Xe duyên kết tóc
mãi yên lòng
Hoàng Từ
Xướng:
NAO LÒNG
Ngẫm cảnh nao lòng đắng giọt châu
Người ta vẫn đợi mắt thâm sầu?
Nhiều hôm thức mỏi dần khô trắng
Lắm bận mong hoài mãi thẳm sâu
Bởi kiếp duyên bầm nên rũ mặt
Vì thân bến đục nghĩ long đầu
Đồng không quạnh quẽ hồn tê tái
Lặng lẽ quay mình khổ biết đâu
Bùi Văn Thanh
Họa:
NỖI SẦU
Chim trời cá nước
vượt bao châu
Bó buộc mình ta lắm
nỗi sầu
Kẻ sướng vào ra
thành phố rộng
Người buồn xếp xó
núi rừng sâu
Năm cùng vất vả
nguồn đau kiếp
Tháng tận gian nan
mạch nhức đầu
Cuộc sống hoang tàn
nơi góc bể
Xoay vòng muốn đổi
biết về đâu?
Hoàng Từ
Xướng:
XỨ NGHỆ NỔI DANH
Xứ Nghệ quê Người nổi mãi danh
Trời mây khoáng đạt nước trong lành
Xây vùng phát triển đời tươi thắm
Dựng phố trang hoàng nghĩa biếc xanh
Đại Huệ rừng thơm hòa giấc ngủ
Làng Sen phố đẹp mở tâm thành
Về thăm vãn cảnh tình lưu luyến
Mảnh đất ươm mầm tiến rõ nhanh
Bùi Văn Thanh
Xứ Nghệ quê Người nổi mãi danh
Trời mây khoáng đạt nước trong lành
Xây vùng phát triển đời tươi thắm
Dựng phố trang hoàng nghĩa biếc xanh
Đại Huệ rừng thơm hòa giấc ngủ
Làng Sen phố đẹp mở tâm thành
Về thăm vãn cảnh tình lưu luyến
Mảnh đất ươm mầm tiến rõ nhanh
Bùi Văn Thanh
Họa:
QUÊ MÌNH
Quê mình lắm chỗ đã
lừng danh
Xứ Nghệ tình sâu
mãi ngọt lành
Đắp đập xây hồ trùm
nước biếc
Trồng chè bạt núi
phủ màu xanh
Ca trù nổi trội lan
truyền xứ
Ví dặm vang dồn
rộng khắp thành
Ngắm cảnh trường
xưa bao luyến nhớ
Trông về Bến Thủy
dựng xây nhanh
Hoàng Từ
Xướng:
TÌNH THƠ
Đã mấy năm rồi thả ý thơ
Niềm vui bất tận có ai ngờ
Ươm tình khắp chốn duyên càng tỏ
Kết bạn bao miền nghĩa chẳng ngơ
Thuở ấy trao tay trên bến đợi
Giờ đây hẹn ước dưới trăng chờ
Thời gian mất hút không quay trở
Cuộc sống đa màu khỏi phất phơ
Đã mấy năm rồi thả ý thơ
Niềm vui bất tận có ai ngờ
Ươm tình khắp chốn duyên càng tỏ
Kết bạn bao miền nghĩa chẳng ngơ
Thuở ấy trao tay trên bến đợi
Giờ đây hẹn ước dưới trăng chờ
Thời gian mất hút không quay trở
Cuộc sống đa màu khỏi phất phơ
Bùi Văn Thanh
Họa:
DUYÊN THƠ
Bao ngày tập tễnh
học làm thơ
Đọc kĩ vần niêm khó
bất ngờ
Kết nối anh em từ
đã tỏ
Giao hòa bạn hữu
luật còn ngơ
“Hoàng Gia” đất
Việt tình mong mỏi
“Biển Hẹn” Nha
Trang nghĩa đợi chờ
Xướng họa thường
xuyên lòng hứng khởi
Vui mừng gặp lại
khỏi lơ phơ
Hoàng Từ
Xướng:
NGÓNG ĐỢI
Qua rồi bốn chục... ngẫm chưa lâu
Nhớ mái trường xưa tựa buổi đầu
Bạn mải rèn tâm tình thắm đượm
Cô cần dạy đức nghĩa nồng sâu
Tường rêu vẫn đó say miền đợi
Phượng cỗi còn đây xóa giọt sầu
Ngóng một ngày kia về gặp gỡ
Cho lòng thỏa mãn... sáng từng câu
Bùi Văn Thanh
Qua rồi bốn chục... ngẫm chưa lâu
Nhớ mái trường xưa tựa buổi đầu
Bạn mải rèn tâm tình thắm đượm
Cô cần dạy đức nghĩa nồng sâu
Tường rêu vẫn đó say miền đợi
Phượng cỗi còn đây xóa giọt sầu
Ngóng một ngày kia về gặp gỡ
Cho lòng thỏa mãn... sáng từng câu
Bùi Văn Thanh
Họa:
TRÔNG CHỜ
Bốn bảy năm rồi
cách trở lâu
Buồn ơi nát vỡ mối
tình đầu
Nhiều khi tưởng
những không hề cạn
Lắm lúc hay còn mãi
thẩm sâu
Nhớ buổi tan trường
vương nẻo đợi
Quên hôm sẻ lớp
ngán phương sầu
Trông ngày tốt
nghiệp chờ hôn lễ
Chẳng được duyên
thành nghẹn nói câu
Hoàng Từ
Xướng:
LƯU LUYẾN
Chia tay thuở ấy tiễn lên đường
Nhịp bước muôn trùng nỗi nhớ thương
Nghĩa cũ mơ về say đất biếc
Tình xưa mộng đến ngợp bông hường
Lưu đầy kỷ vật hồng tươi mắt
Giữ đúng lời thề lộng ngát hương
Cuộc sống tô màu ngon giấc điệp
Đời ươm sắc thái quyện thao trường
Bùi Văn Thanh
Họa
THƯƠNG ĐAU
Máu đổ ngày xưa
khắp nẻo đường
Quân thù bắn giết
quả đau thương
Thăm nơi chị ngã
vài cành cúc
Viếng mộ anh đi một
đóa hường
Liệt sĩ ngàn
đời ngời đất tổ
Công thành kiệt
suất rạng quê hương
Muôn lần tưởng niệm
người con quí
Đã chết vì dân ở
chiến trường
Hoàng Từ
Xướng:
THANH CHƯƠNG
Quê nhà Xứ Nghệ núi non xanh
Ví dặm câu ca đượm mát lành
Biển đẹp ngàn đời say sắc nước
Rừng vàng vạn thuở dệt hồn tranh
Mênh mông đức tổ ngời tình trọn
Bát ngát lòng cha rạng chữ thành
Đón bạn về thăm miền đất cổ
Ta cùng dạo ngắm cảnh trăng thanh
Bùi Văn Thanh
Họa:
QUÊ TÔI
Đất tổ quê mình lúa
mượt xanh
Đồng chiêm vịt cỏ
thịt ngon lành
Sông đào lượn uốn
như đường lụa
Núi đá vòng vèo
tựa bức tranh
Tép ngọt đi về làng
Kẻ Gám
Lươn thơm hãy đến
huyện Yên Thành
Dừng chân ghé lại
thăm nơi ấy
Cuộc sống hài hòa
nghĩa khí thanh
Hoàng Từ
Xướng:
LŨ QUÊ TÔI
Lũ cuộn về nhanh mạnh bất ngờ
Đầu nguồn núi sạt đứng nhìn ngơ
Vườn cà nát quả già đau đớn
Ruộng lúa chìm bông trẻ thẫn thờ
Cả nước ra tay tươi giấc mộng
Dân làng hợp sức sáng miền mơ
Bao lần bão quét đều giăng khổ
Sát cánh tương thân thỏa đợi chờ
Bùi Văn Thanh
Họa:
LŨ LỤT
Mưa tuôn lũ quét
lụt nào ngờ
Vỡ đập trôi nhà
đứng ngẩn ngơ
Dập nát tường xây
không chỗ ngụ
Tan hoang mái lợp
chẳng nơi thờ
Bao người góp của
tươi niềm ước
Tập thể gieo tình
sáng giấc mơ
Bão táp thường
xuyên gây khổ nạn
Thôn quê nghĩa ấm
thỏa mong chờ
Hoàng Từ
Xướng:
QUÊ MÌNH
Xứ Nghệ hào anh đẹp sổ vàng
Muôn đời tiếng vọng vẫn còn sang
Đầu làng cuốc gậy ùa lên tỉnh
Cuối xóm liềm dao giục chặn đàng
Bọn trẻ hờn căm thề quyết đánh
Ông già uất hận hứa cùng phang
Quân thù khiếp sợ hồn tan tác
Mảnh đất xưa nay chẳng bẽ bàng
Bùi Văn Thanh
Họa:
NGHỆ TĨNH
Tình dân Nghệ Tĩnh
quý hơn vàng
Đói khổ cơ hàn
nghĩa vẫn sang
Hợp tác kề vai xây
xóm bản
Đồng tâm góp sức
sửa con đàng
Thanh niên ghét
giặc thề đòn đánh
Các cụ căm thù dựng
võ phang
Dũng cảm quê mình
trong quá khứ
Lưu danh để tiếng
chí hùng bàng
Hoàng Từ
Xướng:
HƯƠNG QUÊ
Chân trời lộng gió thả diều bay
Lắng đọng hồn ta quyện chốn này
Khúc nhạc vi vu thêu mộng đắm
Cung đàn nhộn nhịp kết nồng say
Đồng vàng bát ngát ươm tình đẹp
Xóm nhỏ cười tươi tỏa nghĩa dày
Cuộc sống tô màu vương vấn lạ
Quê nhà tiếng vọng thỏa điều hay
Bùi Văn Thanh
Chân trời lộng gió thả diều bay
Lắng đọng hồn ta quyện chốn này
Khúc nhạc vi vu thêu mộng đắm
Cung đàn nhộn nhịp kết nồng say
Đồng vàng bát ngát ươm tình đẹp
Xóm nhỏ cười tươi tỏa nghĩa dày
Cuộc sống tô màu vương vấn lạ
Quê nhà tiếng vọng thỏa điều hay
Bùi Văn Thanh
Họa:
NHUNG NHỚ
Bỗng lũ chim diều
cứ lượn bay
Hồn ta xáo động bởi
nơi này
Làng quê hát kịch
thêu tình thắm
Hội quán câu chèo
kết mộng say
Sáo thổi vang nguồn
duyên mở rộng
Đàn âm vọng xóm
nghĩa thêm dày
Xa miền đất cổ
nhiều vương vấn
Cách trở không về
mẹ có hay?
Hoàng Từ
Xướng:
LÃNG TỬ
SẦU
Nhiều năm thất thểu cuối chân trời
Bạn có nhưng mà
chẳng đến chơi
Gối mỏi lên đèo vờ
nhụt ý
Mình đau lội suối
trách đôi lời
Mưa vầy ướt nghĩa
tâm còn rệu
Nắng đổ khô tình dạ
vẫn thơi
Kiếm mãi đường xưa
chim rã cánh
Bồng phiêu phỉ chí
ngán trang đời
Bùi Văn Thanh
Họa:
TÌNH DUYÊN
Hứa sẽ cùng em tận
cuối trời
Thu vàng giải trí
điểm vui chơi
Bao lần gió
lộng không nao chí
Mấy thuở đường trơn
vẫn trọn lời
Hạ tới oi nồng luôn
mệt lả
Xuân về dịu mát mới
khoan thơi
Hồn nhiên sống khỏe
sum vầy bạn
Trở ngại tình duyên
chẳng oán đời
Hoàng Từ
Xướng:
NGÀY XƯA ĐI HỌC
Cái thuở cùng nhau rảo tới trường
Mưa dầm gió bắc chẳng hề vương
Nhiều giờ luyện toán say muôn nẻo
Lắm buổi rèn văn đẹp vạn đường
Ở lớp nghe thầy ngời đạo nghĩa
Về nhà hỏi bạn trọn niềm thương
Nhìn hoa Phượng nở tình lưu luyến
Kết lại trong ta một đóa hường
Bùi Văn Thanh
Cái thuở cùng nhau rảo tới trường
Mưa dầm gió bắc chẳng hề vương
Nhiều giờ luyện toán say muôn nẻo
Lắm buổi rèn văn đẹp vạn đường
Ở lớp nghe thầy ngời đạo nghĩa
Về nhà hỏi bạn trọn niềm thương
Nhìn hoa Phượng nở tình lưu luyến
Kết lại trong ta một đóa hường
Bùi Văn Thanh
Họa:
THỜI ĐI HỌC
Ngày xưa Cuốc bộ
đến ngôi trường
Nắng đổ mưa rào dạ
vấn vương
Giải toán tìm lời
say khắp nẻo
Bình thơ luận tứ
sáng muôn đường
Anh em giúp đỡ tình
lưu luyến
Bạn hữu giao hòa
nghĩa mến thương
Để tiến xa gần tâm
hướng nghiệp
Thành danh mới toại
ấm môi hường
Hoàng Từ
Xướng:
NGẪM CẢNH ĐÔNG
Thu rời phím ngọc
cảnh vào Đông
Xám bạc dòng trôi khổ mãi chồng
Mẹ ghét sương đầy chen ngõ bản
Cha buồn tuyết ngợp phủ rừng thông
Mưa vầy nặng gánh trèo trên đỉnh
Gió thổi oằn vai lội giữa đồng
Đợi ấm xuân về cho thỏa nghĩa
Bây giờ ngẫm hỏi chán lòng không?
Bùi Văn Thanh
Xám bạc dòng trôi khổ mãi chồng
Mẹ ghét sương đầy chen ngõ bản
Cha buồn tuyết ngợp phủ rừng thông
Mưa vầy nặng gánh trèo trên đỉnh
Gió thổi oằn vai lội giữa đồng
Đợi ấm xuân về cho thỏa nghĩa
Bây giờ ngẫm hỏi chán lòng không?
Bùi Văn Thanh
Họa:
CẢM NHẬN MÙA TIẾT
Lạnh giá mưa phùn
giữa cảnh đông
Người qua kẻ lại vợ
bên chồng
Xuân về ngát tỏa
mùi hoa huệ
Hạ đến thơm lừng
nhựa phấn thông
Gió lặng ong vờn
đầy ngọn núi
Trời quang én lượn
khắp ngoài đồng
Thu sang mát mẻ
cành đâm lộc
Bốn vụ luân hồi
thú vị không?
Hoàng Từ
Xướng:
TÌNH ĐỜI
Người đi nỗi nhớ tả
sao vừa
Cách trở xa vời lặng lẽ mưa!
Ngõ hẹn còn vương mùa gió nổi
Đường say vẫn đắm vụ sương bừa
Phương này hứa đợi vầng trăng tỏ
Chỗ ấy mong chờ vạt nắng thưa
Hạnh phúc trao đời thêm trẻ mãi
Tình sang nghĩa quý...đẹp duyên thừa
Bùi Văn Thanh
Cách trở xa vời lặng lẽ mưa!
Ngõ hẹn còn vương mùa gió nổi
Đường say vẫn đắm vụ sương bừa
Phương này hứa đợi vầng trăng tỏ
Chỗ ấy mong chờ vạt nắng thưa
Hạnh phúc trao đời thêm trẻ mãi
Tình sang nghĩa quý...đẹp duyên thừa
Bùi Văn Thanh
Họa:
KHÁT VỌNG
Khát vọng đời tươi
mấy cũng vừa
Căng mình trải gió
với dầm mưa
Nhiều khi tuyết phủ
Cha cày cuốc
Lắm buổi mù giăng
Mẹ cấy bừa
Ruộng lúa xanh màu
ừ: Đúng vậy!
Vườn cà nặng quả
dạ: Xin thưa!
Nghề nông vất vả
nhưng tình nghĩa
Cả nước quan tâm
chẳng có thừa
Hoàng Từ
Xướng:
ĐƯỜNG XƯA
Gặp gỡ vui mừng nhắc chuyện xưa
Nhiều năm quãng vắng nói sao vừa?
Ra đi thuở ấy mơ còn đọng
Trở lại lần này mộng vẫn đưa
Mến nghĩa tình nồng tươi cảnh mới
Trao duyên sắc thắm đẹp hương thừa
Niềm vui tột đỉnh ngày tương ngộ
Cái tuổi về chiều… mặc gió mưa
Bùi Văn Thanh
Họa:
KẾT LẠI
Bây giờ nói chuyện
mới và xưa
Nghĩ tới còn
ghê kể chẳng vừa
Lũ quét nhà trôi
sang kéo giữ
Đê tràn gạo mất
xuống trao đưa
Cơ hàn giúp đỡ tình
không ít
Khổ cực thăm nom
đẹp có thừa
Kết lại toàn dân
thành một khối
Tâm đời nở rộ thắng
mây mưa
Hoàng Từ
Xướng:
CẬN KỀ
Đã cận kề sang Giáp Ngọ rồi
Đang còn lắm chuyện phải bàn thôi
Gieo trồng vụ lúa xanh đầu ngọn
Cắt tỉa vườn hoa đẹp mắt chồi
Kiểm việc càng lo thời mỗi hết
Xem ngày vẫn sợ tiết dần trôi
Nghề nông vất vả nhiều canh bạc
Lão mộng năm này hoán đổi ngôi
Bùi Văn Thanh
Đã cận kề sang Giáp Ngọ rồi
Đang còn lắm chuyện phải bàn thôi
Gieo trồng vụ lúa xanh đầu ngọn
Cắt tỉa vườn hoa đẹp mắt chồi
Kiểm việc càng lo thời mỗi hết
Xem ngày vẫn sợ tiết dần trôi
Nghề nông vất vả nhiều canh bạc
Lão mộng năm này hoán đổi ngôi
Bùi Văn Thanh
Họa:
NỖI LO NGHỀ NÔNG
Bà con nóng ruột
tết kề rồi
Giáp Ngọ đâu màng
kệ đến thôi
Mạ nếp đừng quên rà
ngắn ngọn
Cam canh phải nhớ
ghép dài chồi
Lân hòa tưới Cải
thời gian chạy
Đạm vãi chăm Cà
nước mắt trôi
Vất vả nghề nông
buồn thiếu hụt
Bao ngày tạo giống
mộng lên ngôi
Hoàng Từ
Xướng:
NGHÈO
Quẫn trí sầu tư hận bởi nghèo
Lưng trời, mặt đất vẫn nồi treo
Bao lần ưỡn ngực ghìm xuôi thác
Mấy bữa gồng tay đẩy ngược đèo
Vợ ốm than đời buồn cảnh rũ
Con gầy ghét phận khổ người neo
Ngôi nhà cũ nát mưa vầy dột
Lão hỏi vì sao trọn kiếp bèo?
Quẫn trí sầu tư hận bởi nghèo
Lưng trời, mặt đất vẫn nồi treo
Bao lần ưỡn ngực ghìm xuôi thác
Mấy bữa gồng tay đẩy ngược đèo
Vợ ốm than đời buồn cảnh rũ
Con gầy ghét phận khổ người neo
Ngôi nhà cũ nát mưa vầy dột
Lão hỏi vì sao trọn kiếp bèo?
Bùi Văn Thanh
Họa:
BỞI VÌ NGHÈO
Nhà tranh vách đất
bởi vì nghèo
Gạo hết không tiền
nợ phải treo
Suốt buổi lên rừng
qua động thác
Quanh năm xuống rẫy
vượt ghềnh đèo
Than thân đói kém
tình buồn bã
Trách phận âu sầu
cảnh khổ neo
Mẹ ốm cha què con
thiếu sữa
Đời sao bất hạnh
kiếp như bèo
Hoàng Từ
Xướng:
HẸN ƯỚC
Sân trường rộng mở đắm miền say
Hẹn ước mùa sau đợi tháng ngày
Nhớ Phượng nồng nàn khi gió thổi
Thương bàn vắng vẻ lúc mưa bay
Thầy cô dệt nghĩa không hề dối
Bạn hữu trao tình chẳng thể thay
Giữ trọn niềm tin lòng hội mở
Đời vang tiếng vọng sáng nơi này
Bùi Văn Thanh
Họa:
LỚP HỌC
Lớp học bao giờ
cũng mến say
Cùng nhau gọt dũa
cả đêm ngày
Bàng xanh cửa sổ
đàn chim hót
Phượng đỏ sân
trường lũ bướm bay
Giáo dục điều hay
tình chẳng đổi
Khuyên đời lẽ phải
nghĩa nào thay
Thầy cô bạn hữu
nguồn lưu luyến
Tỏa ngát hương thơm
chốn cũ này
Hoàng Từ
Xướng:
MỪNG ANH CẢ TUỔI 70
Mừng xuân chúc thọ
thỏa vui cười
Giáp Ngọ Anh tròn
tuổi bảy mươi
Nội ngoại bà con
khen đức sáng
Gần xa bạn hữu ước
vàng mười
Dâng bờ hạnh phúc
ngời duyên đẹp
Ngập bãi hương tình
rạng nghĩa tươi
Cuộc sống bình yên
lòng phấn khởi
Nâng ly rượu nhạt
thắm tâm người
Bùi Văn Thanh
Họa:
BẢY CHỤC XUÂN
Bảy chục mùa xuân
nở nụ cười
Mong rằng sức bật
giống đôi mươi
Đàn ông đến hỏi
mừng anh chín
Phụ nữ qua chơi
chúc bác mười
Hạnh phúc ngàn năm
tình thắm đẹp
Sang giàu trọn kiếp
nghĩa hồng tươi
An lành hưởng lộc
bên con cháu
Sống khỏe đoàn viên
với mọi người
Hoàng Từ
Xướng:
NGẮM HỌA TRANH
Bức họa nơi này gió quẩn quanh
Dài xuôi mái tóc ngỡ dây mành
Long lanh mắt sáng khuôn hình đẹp
Rực rỡ mây hồng nét bút thanh
Ngắm kỹ mê hồn bao kẻ thích
Xem qua hấp dẫn khối người dành
Ai ngờ lãng tử nhìn không chán
Tấm tắc khen hoài thợ vẽ tranh
Bùi Văn Thanh
Bức họa nơi này gió quẩn quanh
Dài xuôi mái tóc ngỡ dây mành
Long lanh mắt sáng khuôn hình đẹp
Rực rỡ mây hồng nét bút thanh
Ngắm kỹ mê hồn bao kẻ thích
Xem qua hấp dẫn khối người dành
Ai ngờ lãng tử nhìn không chán
Tấm tắc khen hoài thợ vẽ tranh
Bùi Văn Thanh
Họa:
XEM TRIỄN LÃM
Xem hình triển lãm
đứng vòng quanh
Nổi tiếng nghề thêu
dệt bức mành
Đảo Yến mê hồn say
nét đẹp
Hòn Hèo hấp dẫn
đượm tình thanh
Dân qua thưởng
ngoạn nhiều người thích
Khách đến tham quan
lắm kẻ dành
Các kiểu trưng bày
nhìn chẳng ngán
Ra về nhớ mãi sáng
bao tranh
Hoàng Từ
Xướng:
DÁNG QUÊ
Xứ Nghệ xuân về
nhụy ngát hương
Chiều mưa phảng phất tắm bông hường
Đào phai sánh chậu mai vàng cốm
Nắng trải qua hàng liễu biếc thương
Trống dục liên hồi vui giữa xóm
Cờ bay lộng gió rực ven đường
Dân làng rộn rã say mùa mới
Trẩy hội đua thuyền chẳng vấn vương
Chiều mưa phảng phất tắm bông hường
Đào phai sánh chậu mai vàng cốm
Nắng trải qua hàng liễu biếc thương
Trống dục liên hồi vui giữa xóm
Cờ bay lộng gió rực ven đường
Dân làng rộn rã say mùa mới
Trẩy hội đua thuyền chẳng vấn vương
Bùi Văn Thanh
Họa
QUÊ NHÀ
Quê nhà Giáp Ngọ
bưởi thơm hương
Đỏ rực ngoài sân
những chậu hường
Khóm trúc khum cong
trông hấp dẫn
Cành đào uốn lượn
thấy mê thương
Nam thanh nữ tú đùa trong bản
Bá cổ quàng vai bước dọc đường
Phấn khởi xuân về vui trẩy hội
Tình làng nghĩa xóm mãi còn vương
Hoàng Từ
Xướng:
TỰ TÌNH
Bao ngày khổ luyện mến nàng thơ
Vốn chữ cần trương chỉ được tờ
Thích trổ vài câu thì cưỡng vận
Ưa làm mấy đoạn chẳng vừa cơ
Đêm nằm nghĩ lắm tìm đâu tỏ
Tháng đợi say nhiều hỏi mãi lơ
Kể cũng yêu đời nhưng kém dạ
Nguồn vui rủ bạn sắm bàn cờ
Bài Văn Thanh
Họa
KIÊN TRÌ
Tích lũy bao mùa để viết thơ
Gom thêm cứ liệu được trăm tờ
Anh em nhiệt huyết vui nhiều nỗi
Bạn hữu ân cần sướng lắm cơ
Đối ý tìm thanh không thể lãng
Gieo vần kiếm chữ chẳng làm lơ
Kiên trì khổ luyện sai vơi mãi
Thất bại còn đâu tạo nước cờ
Hoàng Từ
Xướng:
TÌNH XUÂN
Ngọt mãi thơ tình nét khổ vơi
Ngày xuân vãn cảnh đẹp tô đời
Thăm thầy giáo cũ say miền hẹn
Đến bạn xưa cùng mãn buổi chơi
Cảm được duyên ngời bay khắp ngõ
Thơm mùi nghĩa trọng xóa trùng khơi
Đây nguồn lẽ sống giàu sinh lực
Phủ thắm ngàn thu ngợp giữa trời
Bùi Văn Thanh
Họa
TÌNH NGƯỜI
Tình người quí trọng chẳng nào vơi
Giúp đỡ hàn huyên sáng cuộc đời
Nghĩa đẹp trao nhau anh đến hỏi
Duyên nồng đổi lại chị sang chơi
Quyên vàng kẻ vạn ra ngoài biển
Góp của làng thuyền vượt sóng khơi
Sống tốt ngàn năm còn vọng mãi
Làm luôn việc thiện rạng mây trời
Hoàng Từ
Xướng :
THƯƠNG VỀ ĐẤT MẸ
Bao ngày nắng hạn khổ lao đao
Đã vậy còn thêm cảnh gió lào
Ruộng lúa chờ mưa nghiêng ngả gục
Vườn cây khát nước đảo điên nhào
Trâu bò suối cạn không nơi thả
Cá chạch hồ khô hết chỗ vào
Xứ Nghệ Miền Trung đầy bão nổi
Thương về đất Mẹ biết làm sao
Bùi Văn Thanh
Họa
BUỒN THƯƠNG
NGHỆ TĨNH
Gạo hết ăn mì với củ đao
Nhiều khi chạy bữa phải sang Lào
Nương chè thiếu nước cây nghiêng ngã
Ruộng lúa khô khan nhánh gục nhào
Đất nẻ cua bò không chỗ thoát
Bùn se chạch lẩn chẳng nơi vào
Buồn thương Nghệ Tĩnh hay mưa lụt
Hạn hán niên thường cực lắm sao
Hoàng Từ
Xướng :
XỨ NGHỆ
Xứ Nghệ tươi màu đẹp ngất thơ
Bao năm đạn nổ bụi tung mờ
Quê mình quý trọng thêu hương nhớ
Đất mẹ yêu thương dệt mộng ngờ
Ý Đảng muôn ngàn câu nghĩa đợi
Lòng dân vạn thuở chữ tình chờ
Mời người vãn cảnh về nơi ấy
Rạo rực chân trời sáng giấc
mơ
Bùi Văn Thanh
Họa
ĐẤT HỌC
Nơi này đất học thích làm thơ
Nghệ Tĩnh văn chương tiếng chẳng mờ
Ý chí ngoan cường cần phải trọng
Niềm tin mãnh liệt hết nghi ngờ
Đi thi kết quả làng mong đợi
Tuyển dụng thành công huyện ước chờ
Xướng họa lâu ngày nhiều bác giỏi
Quê nhà vạn thuở sáng tình mơ
Hoàng Từ
Xướng
NHỚ TUỔI HỌC
TRÒ
Nghĩ lại ngày xưa tuổi tới trường
Trong lòng quyến luyến nỗi tơ vương
Tung tà áo trắng say miền đợi
Rớt bụi tình nồng đọng kiểu thương
Phượng Vĩ đơm hoa xòe cạnh cổng
Bằng Lăng ngả tán tỏa ven đường
Bây giờ mãi mộng thời gian ấy
Vẫn ngợp chan hòa sáng đẹp chương
Bùi Văn Thanh
Họa
XA TRƯỜNG
Giờ đây nghĩ đến cảnh xa trường
Bạn hữu chia lìa dạ vấn vương
dáng vóc nam thanh giàu nghị lực
Da hồng nữ tú sáng tình thương
Không quên họp tổ nơi hè lớp
Vẫn nhớ đùa chơi chốn vệ đường
Kẻ Bắc người tây đành cách biệt
Lâu rồi cuộc sống đã sang chương
Hoàng Từ
Xướng :
NHỚ ƠN THẦY
CÔ
Công ơn dạy bảo nhớ đêm ngày
Đạo sống làm người sáng mãi đây
Ở ngái thì trao lời thắm đượm
Về gần cứ đến hỏi thăm ngay
Danh thành phải để tình tràn ngập
Đức trọng đâu quên nghĩa chất dày
Phúc lộc trang đời luôn nảy nở
Duyên mình lắng đọng chẳng hề
thay
Bùi Văn Thanh
Họa
KÍNH TRỌNG THẦY CÔ
Dạy bảo trò yêu
suốt tháng ngày
Say nghề giáo dục hết mình đây
Nhân thời lễ tết
về thăm kịp
Gặp lúc buồn đau tới hỏi ngay
Nghĩa ấy không quên bền kết chặt
Duyên kia nhớ mãi chất càng dày
Thầy cô kính trọng dân yêu quý
Báo đáp ân tình chẳng đổi thay
Hoàng Từ
PHẦN
II
XƯỚNG:
HOÀNG TỪ - HỌA: BÙI VĂN THANH
Xướng :
GẶP GỠ ANH
EM
Nỗi khổ lâu ngày chẳng được chơi
Giờ đây tóc bạc muốn kêu trời
Già khum hiện hữu da vàng rộm
Tuổi trẻ xưa còn má đỏ tươi
Phấn khởi giao lưu cùng lắm bạn
Mừng vui xướng họa với nhiều người
Khai thông trí não nhờ lên mạng
Gặp gỡ anh em thoải mái lời
Hoàng Từ
Họa:
TÌNH NGHĨA
Ta về chốn cũ đẹp lòng chơi
Chẳng sợ ngàn xa tận cuối trời
Gặp gỡ bao mùa càng thấy đượm
Chia tình mấy thuở vẫn còn tươi
Cầu mong ấm áp ngời tâm bạn
Ước thỏa miên man sáng đức người
Tết đến trăm hoa bừng nở rộ
Duyên xưa mãn nguyện đẹp trao lời
Bùi Văn Thanh
Xướng
NGHỀ ĐƯA
KHÁCH
Mặt nước trong xanh gợn sóng vằn
Khua chèo khuấy động ánh mờ trăng
Thuyền lao lướt thoáng mơ anh đạt
Gió thổi lùa nhanh ước chị bằng
Lắm tháng yêu đò nằm muỗi lộng
Nhiều mùa mến bãi ngủ mù chăng
Cam lòng với việc nghề đưa khách
Cuộc sống tơ vò tựa nhện giăng
Hoàng Từ
Họa:
XUÂN TÌNH
Hoàng hôn lặn dưới mảng mây vằn
Sóng bạc thuyền về ngợp ánh trăng
Đất vẫn chờ hoài hương sắc đượm
Người đâu ngóng mãi cánh chim bằng
Thương ngày cạnh bến sương mù phủ
Nhớ thuở trên đồng nắng gió chăng
Rực rỡ mùa xuân hồn lắng đọng
Vui đời bất tận nghĩa tình giăng
Bùi văn Thanh
Xướng:
TRỞ LẠI QUÊ
HƯƠNG
( Tặng
anh Võ Làng Trâm quê Quảng Trị về thăm quê )
Tìm về lối cũ dịp mùa đông
Gặp cảnh quê hương xúc động lòng
Thạch Hãn nào quên say bến nước
Đông Hà vẫn nhớ rộn tình sông
Đơn côi khói lửa nơi mồ mẹ
Lẻ bóng nhang đèn chốn tổ tông
Cảm tạ bao người vui đón tiếp
Ra đi mắt đỏ lệ rơi dòng
Hoàng Từ
Họa:
CHẲNG
PHẢI ĐÔNG
Khép lại thu tình nặng cảnh đông
Đường xưa lá đổ chẳng xiêu lòng
Người về rực rỡ thuyền say bến
Bạn đến nồng nàn cá nhớ sông
Nghĩa đẹp còn trông chờ sáng đức
Duyên bền cứ phải rạng ngời tông
Xây đời hạnh phúc hồng gia đạo
Cuộc sống êm trôi chảy thuận dòng
Bùi văn Thanh
Xướng:
ĐƯỢC NGHỈ
HƯU
(
Tặng cô Thy Lệ Trang được nghỉ hưu )
Về hưu được nghỉ quá mừng rồi
Vất vả bây giờ trút bỏ trôi
Xướng họa đường thi tô đắp thế
Giao lưu lục bát dựng xây thời
Bên chồng ngắm cảnh tươi niềm phúc
Cạnh vợ nhìn trăng sáng cuộc đời
Trí não an lành vui thỏa thích
Sum vầy đắc đạo nghĩa tình chơi
Hoàng Từ
Họa:
GIEO TÌNH
Cảm thấy từ nay thỏa mãn rồi
Cho dù cuộc sống cứ dần trôi
Khi mê lục bát không dàn trải
Lúc mộng đường thi lại gặp thời
Sáng đức thăng hoa tràn lễ nghĩa
Ngời tâm tận hưởng dệt trang đời
Cùng nhau luyện trí bền hương nhụy
Xướng họa gieo tình thả sức chơi
Bùi văn thanh
Xướng:
CHẲNG HỀ
QUÊN
Bao ngày thổn thức nghĩ về em
Nặng nợ duyên tình đã lắm đêm
Những buổi cô đơn càng nhớ lạ
Đôi lần vắng vẻ lại buồn thêm
Sương lùa ẩm lạnh môi tê cứng
Gió thổi khô hanh mắt ướt mềm
Tạo hóa sao đành chia cách biệt
Nồng nàn chốn ấy chẳng hề quên
Hoàng Từ
Họa:
NGƯỜI XƯA
Biết mấy năm rồi mộng nhớ em
Mưa vầy bão dập đến từng đêm
Thương đầu ngọn sóng còn xao động
Đợi giữa sân trường lại lắng thêm
Khắc khoải chiều nay chìm mắt biếc
Nôn nao bữa ấy ngập môi mềm
Hoàng hôn rớt xuống chờ duyên muộn
Đẹp nghĩa tươi tình chẳng thể quên
Bùi Văn Thanh
Xướng:
VẤT VẢ CON
TIM
Khó nhọc quanh năm suốt cuộc đời
Khi làm, lúc nghỉ tránh đừng tơi
Phần trên cứ bóp xong rồi thả
Phía dưới co vào lại thắt lơi
Mãi rộn xoay vần đào thải khí
Không ngừng chuyển đổi bảo trì hơi
Buồn thay nhốt kín trong lồng ngực
Vất vả con tim khổ gặp thời
Hoàng Từ
Họa
ĐƯỜNG ĐỜI
Tình xưa bỗng rực thắm trang đời
Hết cảnh duyên đày nghĩa tả tơi
Nụ tím vờn xuân không nản đợi
Hoa vàng vẫy tết chẳng buông lơi
Say sưa gợi bến đừng hơn thiệt
Mải miết khơi nguồn cấm hụt hơi
Lắng đọng niềm vui trên đất tổ
Nồng hương vị ngọt chớ quên thời
Bùi Văn Thanh
Xướng :
MUỐN KÊU
TRỜI
Buồn thay thấy chuyện muốn kêu trời
Mọi sự đem bày chán quá ơi!
Tết đến quân tham nào chịu nhả
Xuân về bọn cướp chẳng buông lơi
Ra đường láo nháo nhiều người chửi
Xuống phố ồn ào lắm kẻ chơi
Thế giới muôn màu thôi biết vậy
Làm ngơ để sống với yêu đời
Hoàng Từ
Họa:
SỰ ĐỜI
Nhũng nhiễu tham ô tội ngút trời
Dân mình khắc khổ lắm người ơi!
Bày trò hách dịch trừ đâu tiếc
Tạo kiểu dương quyền diệt chẳng lơi
Phải quyết đồng tâm dù máu đổ
Không ngừng hợp lực dẫu mùa chơi
Đây nguồn nhựa sống hương tình quyện
Thắm mãi hồng lam tỏa ấm đời
Bùi Văn Thanh
Xướng:
PHẢI BIẾT
CHƠI
Thoải mái khi cần các lão ơi!
May ra gặp dịp quyết liều đời
Trai tài đứng sánh
tim em lịm
Gái sắc nằm kề dạ
ảnh tươi
Chán tuổi già đi
không kẻ tiếp
Mơ sao trẻ lại được
người mời
Cùng nhau thỏa mãn
đừng gò ép
Sức khỏe còn thừa
phải biết chơi
Hoàng Từ
Họa:
XUÂN VỀ
Xuân về đến cửa
luyến lưu ơi!
Sợi nắng đùa xinh
ngập giữa đời
Gốc Lựu đầu
vườn tràn sức sống
Cành Đào trước ngõ
ngợp màu tươi
Hương quê mảng sáng
còn chờ đợi
Sắc nước tình chân
mãi gợi mời
Sớm nhớ chiều
thương lòng ấp ủ
Mây hồng nhẹ lướt
đẹp miền chơi
Bùi Văn Thanh
Xướng:
ĐÓN TẾT NHỚ BẠN
Xuân này đón tết ở
quê ta
Nhớ bạn Hoàng Gia
nghĩa đậm đà
Rượu nhạt nâng ly
tươi sức trẻ
Bia cay cụng chén
đẹp tình già
Anh em sáng tỏ luôn
đằm thắm
Chiến hữu ân sâu
chẳng thể nhòa
Phố xá thôn làng
hoa đủ loại
An khang thịnh
vượng chúc muôn nhà
Hoàng Từ
Họa:
TRƯỜNG XƯA
Gốc Phượng sân
trường vẫn nhớ ta
Bao năm cách biệt
mải theo đà
Niềm tin rực sáng say lòng trẻ
Lẽ sống ngời trong ngợp mắt già
Mới ngỏ lời trao còn dịu ngọt
Vừa san kỷ niệm chẳng hoen nhòa
Đường xưa nắng gió không hề đổi
Viễn cảnh đài trang đẹp nghĩa nhà
Bùi Văn Thanh
Xướng:
TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO
CỐ GẮNG HỌC HÀNH
TÔN kính vâng lời chỉ bảo đây
SƯ môn dạy dỗ đẹp chương nầy
TRỌNG tình phải nhớ ơn cha mẹ
ĐẠO quý đừng quên nghĩa của thầy
CỐ chịu vươn cao rồi sẽ đạt
GẮNG lên vượt khó được vun đầy
HỌC nhiều sáng dạ đời vui sướng
HÀNH động hơn người tiếng tỏa lây
Hoàng Từ
SƯ môn dạy dỗ đẹp chương nầy
TRỌNG tình phải nhớ ơn cha mẹ
ĐẠO quý đừng quên nghĩa của thầy
CỐ chịu vươn cao rồi sẽ đạt
GẮNG lên vượt khó được vun đầy
HỌC nhiều sáng dạ đời vui sướng
HÀNH động hơn người tiếng tỏa lây
Hoàng Từ
Họa:
XUÂN ĐẾN MỌI NHÀ
HƯƠNG SẮC TỎA LAN
XUÂN về Xứ Nghệ rộn ràng đây
ĐẾN tận làng quê cũng đẹp nầy
MỌI cái hài hòa tươi nghĩa bạn
NGUỒN cơn đắm đuối nặng tình thầy
HƯƠNG đời nhụy ngát không hề cạn
SẮC nước hoa thơm thỏa mãn đầy
TỎA rực trời nam dòng quyến luyến
LAN truyền phúc lộc tiếng tăm lây
Bùi Văn Thanh
Xướng:
THẢM HỌA
Bây giờ khí hậu đổi thay to
Bão lũ đêm ngày thật đáng lo
Hải Yến (1) qua thời cơn hoảng loạn
Dân Phi(2) hết buổi tốn nhiều đô
Nhà hư mất của vô cùng nhược
Ruộng nát trôi người quả cực go
Thảm họa khôn lường ta nhớ kỹ
Nên cần tiết kiệm để đầy kho
Hoàng Từ
1.Bão
Hải Yến ( Haiyan )
2.Nhân
dân Philyppine
Họa:
TỆ NẠN
Đục khoét lan tràn… nhọt quá to
Lâu rồi chẳng trị thấy càng lo
Tham ô các kiểu rương đầy bạc
Sách nhiễu trăm đường ví chặt đô
Đất nước lâm nguy bầy phức tạp
Dân tình hoảng loạn lũ gay go
Đề phòng hậu họa cần cương quyết
Chớ để quan quyền vét sạch kho
Lâu rồi chẳng trị thấy càng lo
Tham ô các kiểu rương đầy bạc
Sách nhiễu trăm đường ví chặt đô
Đất nước lâm nguy bầy phức tạp
Dân tình hoảng loạn lũ gay go
Đề phòng hậu họa cần cương quyết
Chớ để quan quyền vét sạch kho
Bùi Văn Thanh
Xướng:
MỘT MÌNH TA
Quê nghèo thuở ấy một mình ta
Tạm biệt con thơ tuổi ngọc ngà
Cuốc xới vườn rau nhờ cậy mẹ
Cày bừa ruộng lúa dựa vào cha
Nha Trang đất mới nay gần gửi
Kẻ Gám (1)nơi này phải cách xa
Nghệ Tĩnh thiên tai luôn ập đến
Hoang tàn đổ nát mãi không tha
Hoàng Từ
1. Kẻ Gám tên làng cũ của quê hương tôi
1. Kẻ Gám tên làng cũ của quê hương tôi
Họa
NÉT ĐẸP QUÊ
NHÀ
Cảnh đẹp quê mình ngợp mắt ta
Vườn xanh trái ngọt dưới trăng ngà
Ngày mưa lạnh lẽo thương tình Mẹ
Vụ rét nồng nàn nhớ nghĩa Cha
Đất cổ ngời danh miền khắc nghiệt
Nam Đàn sáng đức cả trùng xa
Niềm vui đến ngập lòng nhân thế
Cuộc sống ươm mầm mãi thiết tha
Bùi Văn Thanh
MỤC LỤC
|
|
Tên
tác phẩm
|
Trang
|
Hoài
niệm đầu năm - Ý Đảng lòng Dân
|
3
|
Lãng
tử - Ước
|
4
|
Giỗ
tổ Hùng Vương - Ngày 10 tháng 3
|
5
|
Tâm
tình - Giao hòa
|
6
|
Hồng
Nhan - Bạc phận
|
7
|
Tình
Buồn - Cảm xúc
|
8
|
Chiều
đông - Thiếu nữ
|
9
|
Đêm
rằm - Học thơ
|
10
|
Uống
trà đêm - Cà phê
|
11
|
Hợp
duyên - Hợp tình
|
12
|
Nao
lòng - Nỗi sầu
|
13
|
Xứ
Nghệ nổi danh- Quê mình
|
14
|
Tình
thơ - Duyên thơ
|
15
|
Ngóng
đợi - Trông chờ
|
16
|
Lưu
luyến - Thương đau
|
17
|
Thanh
Chương - Đất quê tôi
|
18
|
Lũ
Quê tôi - Lũ lụt
|
19
|
Đất
quê mình - Nghệ Tĩnh
|
20
|
Hương
quê - Nhung nhớ
|
21
|
Lãng
tử sầu - Tình duyên
|
22
|
Ngày
xưa đi học - Thời đi học
|
23
|
Ngắm
cảnh đông - Cảm nhận mùa tết
|
24
|
Tình
đời - Khát vọng
|
25
|
Đường
xưa - Kết lại
|
26
|
Cận
kề - Nỗi lo nghề nông
|
27
|
Nghèo
- Bởi vì nghèo
|
28
|
Hẹn
ước - Lớp học
|
29
|
Chúc
mừng anh tuổi 70 - Bảy chục xuân
|
30
|
Ngắm họa tranh - Xem triển
lãm
|
31
|
Dáng
quê - Quê nhà
|
32
|
Tự
tình- Kiên trì
|
33
|
Tình
xuân- Tình người
|
34
|
Thương
về đất mẹ - Buồn thương Nghệ an
|
35
|
Xứ
Nghệ - Đất học
|
36
|
Nhớ
thuở học trò - Xa trường
|
37
|
Nhớ
ơn thầy cô- Kính trọng thầy cô
|
38
|
Gặp
gỡ anh em- Nghĩa tình
|
39
|
Nghề
đưa đón khách - Xuân tình
|
40
|
Trở
lại quê hương - Chẳng phải đông
|
41
|
Được
nghỉ hưu - Gieo tình
|
42
|
Chẳng
hề quên -Người xưa
|
43
|
Vất
vả con tim - Đường đời
|
44
|
Muốn
kêu trời - Sự đời
|
45
|
Phải
biết chơi - Xuân về
|
46
|
Đón
tết nhớ bạn - Trường xưa
|
47
|
Tôn
sư trọng đạo cố gắng học hành - Xuân
đến mọi nhà hương sắc tỏa lan
|
48
|
Thảm
họa - Tệ nạn
|
49
|
Một
mình ta - Nét đẹp quê nhà
|
50
|
Địa chỉ liên
hệ:
Hoàng Từ ĐT:
01682 342241
Mail:
tuhoang1940@yahoo.com
Bùi Văn Thanh
ĐT: 0982345096
phonsongtntcna@yahoo.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét