Tổng kết Chùm thơ xướng họa
Nhiều tác giả nhóm Hoàng Gia
Xướng
Quả Tim Tôi
Cũng buồn cũng
giận cũng yêu đời
Cũng có đôi lần
rách tả tơi
Dốc lực không
ngừng co với bóp
Lao tâm chẳng
nghỉ thắt rồi lơi
Chăm lo cơ thể
luôn đầy máu
Gìn giữ thân
người mãi ấm hơi
Giam hãm quanh
năm trong ngực tối
Xin đừng phụ bạc
quả tim tôi
Thuyền Viễn Xứ
Họa 1
Tâm Hồn
Tặng huynh TVX
Hiện diện trong
thân suốt một đời
Buồn-vui,yêu-ghét,sướng
mê tơi…
Xôn xao hạnh phúc
giờ sum họp
Ấm áp mặn nồng
phút lả lơi
Giận kẻ bạc tình
gương đập bỏ
Thương người chung
thủy áo dành hơi
Tâm hồn nguyện giữ
luôn trong sáng
Ngọn đuốc soi
đường cuộc sống tôi
Sông Thu
Họa 2
Trái Tim
Rung đập thương
yêu chuổi sống đời
Sức tàn lực tận
mới te tơi
Tuần hoàn luôn
vẫn không buông lỏng
Vận chuyển mãi
hoài chẳng thả lơi
Có lúc xót xa
đau vòm thở
Gặp khi thổn
thức ép buồng hơi
Tình yêu lọc
trái tim nồng thắm
Đem máu dưỡng
hồng nhân loại tôi
Võ Sĩ Quý
Họa 3
Quả Tim Loạn
Nhập
Bảy tám mùa
xuân-đoạn cuối đời
Suy tim loạn
nhập “rách mồng tơi”
Hở van ba
lá,khi co thắt
Hẹp động mạch
vành,lúc nhặt lơi
Nhồi máu lưu
thông chưa tới não
Lên cơn đau
ngực đến liền hơi
Dưỡng tâm Hoạt
huyết lo cầm cự
Hạn chế trả
bài-với bạn tôi
Ngọc Ẩn Nhi Huyền
Họa 4
Chiếc Bóng
Bên nhau,những
tưởng đến muôn đời
Dẫu lúc huy hoàng
,lúc rách tơi
Theo nắng tung
tăng,làn thở nhẹ
Cùng người rộn
rã,bước chân lơi
Ngày vui,duyên
đẹp,tim tràn mộng
Tình lỡ,hồn
đau,bóng mất hơi
Gương cũ ngỡ
ngàng trông ảnh lẻ
Ngậm ngùi đơn
chiếc một mình tôi
Thy Lệ Trang
Massachusets
Họa 5
Vất Vã Con Tim
Khó nhọc quanh
năm suốt cuộc đời
Khi làm lúc
nghỉ,tránh đừng tơi
Phần trên co bóp
xong rồi thả
Phía dưới dãn ra
lại thắt lơi
Cứ mãi xoay vần
đào thải khí
Không ngừng chuyển
đổi bảo trì hơi
Buồn thay nhốt
kín trong lồng ngực
Vất vã con tim
khổ kiếp tôi
Hoàng Từ
Họa 6
Quả Tim
Quả tim nhịp sống
của người đời
Đôi lúc tuần hoàn
cũng lã tơi
Làm việc suốt đời
không mệt mỏi
Lưu thông khí huyết
chẳng buông lơi
Không ngừng đẩy máu
nuôi cơ thể
Liên tục trao nhau
chuyển khí hơi
Sự sống con người
tim chủ động
Chu
toàn trách nhiệm cả thân tôi
Võ Đình Cử
Họa 7
Mãi Trong Tôi
Đã trot sinh ra
vốn ở đời
Hồng trần tranh
sống rách tua tơi
Thanh xuân trộm
nhớ thường đeo bám
Khôn lớn thầm
thương vẫn chẳng lơi
Bồi đắp công danh
tuồng kiệt sức
Vun trồng sự
nghiệp muốn tàn hơi
Cố đem dòng máu
nuôi cơ thể
Dẫu héo bao lần
chẳng phụ tôi
Võ Làng Trâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét