CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA ẤM
LÒNG THƠ NHƯ THU
ẤM LÒNG
Xướng
Chỉ vì câu nói của em thôi
Cũng đủ lòng anh ấm suốt đời!
Vất vả chống chèo ngăn sóng gió
Mặn nồng chia sẻ vượt trùng khơi
Tình yêu trọn kiếp thôi sầu não
Duyên nợ ba sinh vẫn rạng ngời
Đã mấy mươi năm luôn thắm thiết
Đan tay giữ chặt chẳng buông lơi!
Như Thu
CÁC BÀI HỌA
Họa 1:
VỮNG LÒNG
Giữ
nguyên câu 1 (đề) làm câu 8 (kết)
Tay nhau ta nắm
bước vô đời
Đã giúp hai mình mạnh giữa khơi.
Sóng gió đâu sờn chân cứ bước
Chông gai chẳng nản chí không lơi.
Sẻ chia muối mặn tâm hồn thoáng
Nhấm nháp gừng cay hạnh phúc ngời.
Vững chắc lòng tin từ buổi ấy
“Chỉ từ câu nói của em thôi
!”
Trần Như Tùng
Họa 2:
CÓ NHAU TRONG ĐỜI
Quá yêu giọng nói của
em thôi
Xao xuyến tim anh suốt cuộc đời
Khó nhọc chẳng nề cơn bão tố
Gian nan cũng mặc sóng trùng khơi
Bốn phương mây phủ dù u ám
Bếp lửa tình nhen vẫn sáng ngời
Năm tháng dẫu cho nhiều dâu bể
Dìu nhau về bến chớ buông lơi
Thúy Ngân
6/12/2014
Họa 3:
CỐ GIỮ LẤY
Cuộc tình đâu chỉ bấy nhiêu thôi
Phải biết say yêu suốt trọn đời
Bến đợi niềm tin tròn vạn kiếp
Thuyền mong tay lái vững ngàn khơi
Gian nan vất vả luôn tươi sáng
Cực khổ dập dồn vẫn đẹp ngời
Chồng vợ trăm năm như biển sóng
Kỳ công giữ lấy chẳng hề lơi./.
7-12-2014
Võ đình Cử
Họa 4:
NỖI NHỚ KHÔN NGUÔI
Hẹn lòng chỉ biết có nhau thôi
Chia sẻ buồn vui đến trọn đời
Cứ ngỡ buồm giong trong biển lặng
Nào hay thuyền vỡ giữa ngàn khơi
Ầm ào gió cuốn, mây tan nát
Chao đảo chim bay, sét sáng ngời
Nỗi nhớ dạt dào như sóng cuộn
Ngàn năm tung bọt mãi không lơi.
Phương Hà
Họa 5:
ĐỢI CHỜ
Vẩy tay tiễn biệt một lần thôi
Ai biết xa nhau trọn cuộc đời
Mây phủ mênh mông vùng núi biếc
Buồm giăng phất phới chốn ngàn khơi
Trông vời tin nhạn lòng nao nức
Chợt đón thư xuân dạ sáng ngời
Mai nở quê nhà mừng Tết đến
Tình xưa nghiã cũ chớ buông lơi!
NS-CANADA
Họa 6:
ĐẠO NGHĨA
Đạo lý ông bà dạy đó thôi!
Làm người phẩm hạnh sống trong đời!
Gian truân một dạ trời cao vá
Sướng khổ đồng tâm lấp bể khơi
Chồng vợ tương thân tình nghĩa nặng
Tào khang hợp sức nợ duyên ngời
Thương em giữ trọn lòng chung thủy
Anh nguyện không còn tính lả lơi.
Hải Rừng
5/12/2014
Họa 7:
TÌNH BUỒN
Tự hứa mình quên chuyện cũ thôi
Thời gian đã xóa một trò đời!
Hiệp tan cũng thể như bèo nước
Thương tiếc mà chi để sóng khơi
Tiễn biệt người đi lòng rạn vỡ
Trông chờ cánh nhạn dạ ngời ngời
Tình buồn lắm lúc còn đeo đẳng
Chẳng biết khi nào được thả lơi!
Hải Rừng
6/12/2014
Họa 8:
SỐ PHẬN
Thương em thuở ấy đắng cay thôi!
Chẳng kịp cau trầu hận một đời
Xứ lạ thuyền trôi ngoài bảo tố
Cây đa đứng lặng giữa mù khơi
Làng quê chốn hẻo tình chôn kín
Cánh vạc lưng trời bóng rõ ngời
Duyên nợ không tròn buồn số phận
Đau lòng kỷ niệm chẳng dần lơi.
Hải Rừng
6/12/2014
Họa 9:
TIN TƯỞNG
Cũng chỉ đợi chờ ngần ấy thôi!
Anh nghe mạnh mẽ suốt trong đời
Vui buồn quyết chí phơi lòng sáng
Gian khó đồng tâm vượt biển khơi
Vạn nẻo dòng trôi cam cảnh khổ
Trăm đường oan trái thử duyên ngời
Niềm tin ấm áp nguồn chung thủy
Chân thật ngay từ phút lả lơi!
Uyên Du
20141207
Họa 10:
TRI KỶ
Lững thững mình ta với bóng thôi
Trời chiều lạc lõng đứng bên đời!
Tâm tình gởi gắm vào mây gió
Thế lụy tung tràn khắp bể khơi
Tri kỷ hoài mong người biệt tích
Nhân tình ngỡ tưởng ánh dương ngời
Bao năm tuổi hạc về trên tóc
Chứa lại bao nhiêu cũng bỏ lơi.
Hải Rừng
6/12/2014
Họa 11:
CHẲNG THỂ LƠI
Được sống cùng em thỏa mãn thôi
Hiền lành tốt bụng tiếng thơm đời
Thầm yêu rung động tim dồn đập
Trộm nhớ xôn xao não sóng khơi
Thử thách gian nan tình vẫn sáng
Tôi rèn vất vả nghĩa luôn ngời
Không gì hạnh phúc lòng chung thủy
Chồng vợ bên nhau chẳng thể lơi.
6-12-2014
Hoàng Từ
Họa 12:
TÌNH DANG DỞ
Ai xui hò hẹn mấy lần thôi!
Rồi khiến nhân gian biến chuyển đời
Nửa mảnh trăng thề rơi dưới biển
Một bầu kỷ niệm đổ ngoài khơi
Thương con đò nhỏ trôi lơ lửng
Nhớ bản làng xưa rạng sáng ngời
Vịnh khúc thơ lòng - nghe xót dạ
Cả trời tâm sự - chẳng hề lơi!
Trương Văn Lũy
Họa 13:
TRẢI LÒNG
Tình cảm đâu cần chỉ nói thôi
Ai tin miệng lưỡi thói người đời
Bên nhau cứ tưởng như sam biển
Xa mặt xem tuồng tựa gió khơi
Buổi khó không bày thân ủy mị
Thời sang chẳng lộ mặt tươi ngời
Chung chia sướng khổ không hề dối
Nàng ấy yên lòng chớ để lơi .
Hữu Hảo
Họa 14:
CÒN LẠI...
Thở than, trách móc chỉ buồn thôi
Chẳng được chung đôi đến trọn đời
Kẻ ở chân trời mong cuối biển
Thuyền neo bến gió đợi đầu khơi
Đường hoa nhòa nhạt vầng mây cũ
Giông bão phôi phai bóng nguyệt ngời
Còn lại hồn thơ nồng kỷ niệm
Ngàn năm ràng buộc chửa hề lơi!
Thy Lệ Trang
Massachusetts
Họa 15:
NÓI VỚI NGƯỜI XƯA
NÓI VỚI NGƯỜI XƯA
Thôi thì thôi nhé, cũng đành thôi
Hai ngả, hai phương, hai cuộc đời
Em chốn lầu son tràn hạnh phúc
Anh nơi đất khách mịt trùng khơi
Còn đâu mái tóc thề tha thướt?
Đã hết làn môi thắm rạng ngời!
Chắc hẳn tay bồng, tay dắt trẻ?
Niềm vui gắng giữ chớ nên lơi.
Thục Nguyên
Họa 16:
CHỈ CÓ EM THÔI
Rằng anh chỉ biết có em thôi
Bởi vậy nên yêu suốt một đời
Dù bị dập vùi trong bể khổ
Hay là điêu đứng giữa trùng khơi
Đường đời móp méo tâm luôn sáng
Cuộc sống khó khăn trí cứ ngời
Sông cạn đá mòn tình vẫn mãi
Bên nhau khắn khít chẳng hề lơi.
Thuyền Viễn Xứ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét