LŨ LÃO LÀM
THƠ TÀI TỬ
( đã vào
febook và blog )
( Tặng hội Già
Hoang)
Châu Thạch
Trời sinh lũ
lão giống như khờ
Ngớ ngẩn việc
đời rách việc thơ
Ghép chữ xếp
vần hay lẫn thẩn
Đón tài rước
lộc cứ ngu ngơ
Nhìn trời
nghĩ nước thêm nhiều mộng
Thấy cảnh
sinh tình hóa lắm mơ
Bụng trẻ đầu
già ngông ngất ngưỡng
Ngồi trên vật
chất thế gian thờ.
Ngồi trên vật
chất thế gian thờ
Chẳng để cho
mình lấm vết nhơ
Tợ đoá hoa
sen vươn gặp nắng
Giống con đò
dọc lánh xa bờ
Bởi yêu thi
phú nên nghèo kiết
Vì bạn ly tao
mới xác xơ
Lũ lão làm
thơ theo tài tử
Nhìn đời
trong mắt tỉnh bơ bơ ./.
CT
HỌA
HÀN SĨ TỰ
BẠCH
Sao lại
xem nhau giống lũ khờ
Khi còn
minh mẫn để làm thơ ?
Mặc dù đôi
lúc như lơ đãng
Hoặc giả
vài khi tựa ngẩn ngơ
Hồn trẻ
cho nên ôm lắm mộng
Lòng vui
bởi thế dệt nhiều mơ
Bạn bè
xướng hoạ thêm thân ái
Nào dám
mong chi được phụng thờ !
Nào dám
mong chi được phụng thờ
Giữ tâm
khỏi bị vướng tanh nhơ
Không so
sen thắm nâng chân Phật
Chỉ
sánh huệ thanh mọc mép bờ
Câu chữ
xênh xang đầy túi vải
Rượu trà
chất ngất ngập bầu xơ
An vui
thanh thản cùng thi hữu
Hạnh phúc
đâu cần sữa với bơ.
Sông Thu
GIẢI BÀY
Thân tặng các
nhà thơ tài tử nhưng chân tình.
Chẳng phải
chúng ta một lũ khờ
Chỉ vì tha
thiết với nàng thơ
Nhân sinh khắp
chốn còn điên đảo
Kẻ sĩ nhiều
phen phải ngẩn ngơ
Vật chất- bon
chen nào phải mộng
Tao đàn- thâm
thúy ấy là mơ
Dù cho hồn thả
theo mây gió
Đạo nghĩa ngàn
năm vẫn phụng thờ
Đạo nghĩa ngàn
năm vẫn phụng thờ
Lòng sen không
một chút bùn nhơ
Đường thi Bà
Huyện đưa về bến
Lục Bát Nguyễn
Du dắt đến bờ
Ý đẹp tô đời
thêm rạng rỡ
Lời hay xóa dạ
bớt trơ xơ
Thương thay lắm
kẻ còn trân tráo
Bút qũy, tâm
xà vẫn tỉnh bơ
Thy Lệ Trang
Massachusetts
Họa
TÂM SỰ
Xướng họa Hoàng tôi lắm lúc
khờ
Gieo vần trật lất hỏng bài
thơ
Anh em góp ý thêm tường tận
Bạn hữu trao lời bớt ngẫn ngơ
Bóp trán tìm từ còn lú lẫn
Xoa đầu giải nghĩa vẫn lơ mơ
Vì vui chịu khó theo cùng Hội
Sửa mãi nhiều khi trí thẫn
thờ
Sửa mãi nhiều khi trí thẫn
thờ
Mong sao tránh được vết bùn
nhơ
Vươn lên chẳng nãn rồi về bến
Gắng vượt không sờn sẽ tới bờ
Thích thú đương thi căm đói
khổ
Say mê lục bát giận nghèo xơ
Sai đâu chỉnh lại đều là học
Để bụng làm chi cứ tỉnh bơ
09-11-2014
Hoàng Từ
NGẪM
Đừng xem lũ lão đám khù khờ
Đâu phải già nào cũng biết thơ
Cậy giỏi đôi khi còn ngớ ngẩn
Ỷ tài có lúc cũng ngô ngơ
Thấy người văn tốt thì mong ước
Nhìn kẻ chữ hay lại mộng mơ
Trách kén thân tằm không nhả chỉ
Cớ sao lại muốn được tôn thờ
Cớ sao lại muốn được tôn thờ
Tuấn kiệt trên đời mãi nhởn
nhơ
Kẻ sĩ con thuyền đà đến bến
Người tài tay lái cập lên bờ
Chơi thơ xướng họa mong đừng
vở
Kết bạn giao lưu hãy tránh xơ
Bày tỏ thú vui cùng giải trí
Trà ngon thưởng thức bánh
cùng bơ./.
9-11-2014
Võ đình Cử
Gửi Châu Thạch
-/-
Hoàng Gia gìà lú, phãi đâu khờ
Chán ngán sự đời nên thích thơ
Tìm ý, nhưng đầu thêm lẩm cẩm
Kiếm vần, mà óc vẫn lơ ngơ
Đọan trên đối đáp, nhiều mờ ảo
Khúc dưới trắc bằng, khó mộng mơ
Dẹp quách vào giường thăm mụ vợ
Thơ vườn, thơ xó, cháu con thờ.
Thế thái tao đàn
Thế thái nhân tình có kẻ khờ
Quên đời lạc bước giữa vườn thơ.
Văn chương tưởng xóa bao sầu hận
Chữ nghĩa làm tung lắm giả ngơ.
Xướng họa đường thi tìm sáng ý
Giao lưu cảm hứng gợi tình mơ.
Tao đàn thú nhã vui ngày tháng
Thi phú hồn vươn lúc ngẩn ngơ.
Thi phú hồn vươn lúc ngẩn ngơ
Men say ngất ngưởng chẳng gì nhơ.
Tòa sen đáy nước nồng hương sắc
Ánh nguyệt lưng trời lộng bến bờ.
Tài tử tâm thơ tình cởi mở
Trượng phu chí khí mộng tàn xơ.
Đời người vướng bận bao phiền não
Cảnh sống thi nhân kẻ ngáo bơ.
Hải Rừng
9/11/2014
Họa Vui:
SAO
! GỌI LÃO KHỜ
Sao! gọi Hoàng
Gia lũ lão khờ
Khờ mà lão lại
biết làm thơ
Thơ Đường
bảy chữ cùng hoà xướng
Hòa xướng năm
vần chẳng ngẩn ngơ
Ngơ ngẩn giao
lưu lòng vẫn hững
Hững
hờ cấu tứ dạ hoài mơ
Mơ quê mơ cảnh
mơ tao ngộ
Ngộ diện Hoàng
gia đáng kính thờ.
Ngộ diện Hoàng
gia đáng kính thờ
KÍnh thờ
Tâm trí lão không nhơ
Không nhơ câu
chữ còn trong sạch
Trong sạch lời
thơ vẫn đẹp bờ
Bờ đẹp tình
huynh trao cạn nước
Nước xanh nghĩa
muội giữ đừng xơ
Đừng xơ cho
trọn tình sau trước
Sau trước mãi
gần tựa bánh bơ.
Ngọc
Ẩn Nhi Huyền
THÔi ĐỪNG BẮT CHƯỚC
Đâu biết rằng ta, một kẻ khờ
Thấy ai làm phú, mình mần thơ
Chẳng quen lục bát đành phiền hận
Không rõ Đường thi, phải ngẩn ngơ
Thiết nghĩ đời người như giấc mộng
Suy ra trần thế giống cơn mơ
Từ nay cẩn thận đừng ham hố
Bắt chước sư ông cách cúng thờ
Bắt chước sư ông cách cúng thờ
Hình hài giữ sạch, chớ làm nhơ
Dòng sông lơ lửng, thuyền xa bến
Ngon suối trong veo khách dạo bờ
Lắng đọng tâm hồn như thoát tục
Kiên trì thể xác tựa mài xơ
Cho dù mưa gió hay giông bão
Chụp xuống đầu ta cũng tỉnh bơ
Trịnh Cơ
Ngoại ô Paris
NGẪM
Đừng xem lũ lão đám khù khờ
Đâu phải già nào cũng biết thơ
Cậy giỏi đôi khi còn ngớ ngẩn
Ỷ tài có lúc cũng ngô ngơ
Thấy người văn tốt thì mong
ước
Nhìn kẻ chữ hay lại mộng mơ
Trách kén thân tằm không nhả
chỉ
Cớ sao lại muốn được tôn thờ
Cớ sao lại muốn được tôn thờ
Tuấn kiệt trên đời mãi nhởn
nhơ
Kẻ sĩ con thuyền đà đến bến
Người tài tay lái cập lên bờ
Chơi thơ xướng họa mong đừng
vở
Kết bạn giao lưu hãy tránh xơ
Bày tỏ thú vui cùng giải trí
Trà ngon thưởng thức bánh
cùng bơ./.
9-11-2014
Võ đình Cử
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét