XƯỚNG HỌA THÁO RỒI THƠ ĐỘC HÀNH
( đã vào blog )
THÁO RỐI
(trao về Như Thu)
Lần đầu nghe giọng gái BÌNH DƯƠNG
Thoa dịu tâm ta mát lạ thường
Gỡ mối tơ giăng – lòng bạn hữu
Lau màng nhện bám – ruột huynh thương
Nhẹ nhàng đầu não vui vần điệu
Thư thản trí hồn thú luật chương
Mây tím tan rồi vầng nguyệt rạng
Trời thanh gió cuộn hết sầu vương.
ĐỘC HÀNH
Họa
NIỀM VUI
Hải lý dặm ngàn vượt đại dương
Hành trang đơn giản thật bình thường
Cầu tre lắt lẻo đầy lưu luyến
Tiếng sáo vi vu quá mến thương
Sông nước quê nhà khơi kỷ niệm
Hồn thơ lữ khách phổ từ chương
Đường xa vời vợi luôn thân thiết
Tình cảm chan hòa mãi vấn vương!
Như Thu
CHƯA KẾT
Trời thu đất
Thủ một màu dương
Vườn trái
xinh tươi đẹp khác thường !
Dõi mắt cố
nhìn khu phố cũ
Thả hồn hồi
tưởng bóng người thương
Em đi dạo ấy
- trang đầu mục
Anh lại giờ
đây - đoạn cuối chương
Tuyển tập
chúng mình sao khó kết
Hồn thơ chất
chứa mãi còn vương . . .
Hữu Hảo
HỌA
CẦU TRE ĐẤT MẸ (1)
Cầu tre rọi bóng
ánh vầng dương
Khắp chốn kênh mương chắc lạ
thường
Trở lại tham quan trông thật
đẹp
Quay về ngắm cảnh thấy yêu thương
Anh chồng thích thú ghi bao
mục
Chị vợ mê hồn chép mấy chương
Đất mẹ miền Nam bao kỷ niệm
Ra đi bịn rịn mãi còn vương
22-8-2014
Hoàng Từ
1.
Bài họa " Cầu Tre Đất Mẹ "xin tặng vợ chồng muội
Như Thu và anh Hương nhân dịp về quê xuống Cần Thơ đi cầu tre
TÌNH
QUÊ
Thả bước
chiều hôm dưới rặng dương
Bâng khuâng
tức cảnh chuyện đời thường
Xóm làng xa
cách bao niềm nhớ
Hàng họ sum
vầy lắm nỗi thương
Đổi mới nói
xong e cả buổi
Lên đời kể
hết cũng dăm chương
Ra đi lòng
thấy càng lưu luyến
Tình cảm quê
nhà đẹp mãi vương . . .
Võ Làng Trâm
NỖI LÒNG THI NHÂN
Chiều nghiêng nắng rọi bóng tà dương!
Vương vấn lòng ta - lạ khác thường
Khắc khoải ngày về buồn bạn nhớ
Bâng khuâng đêm lại khổ nàng thương
Hoài trông gió lặng nào nghe tiếng
Ngóng mãi sương mờ chẳng thấy chương
Cái kiếp thi nhân - hồn viễn mộng
Nhìn trời xao xuyến - rối tơ vương!
Trương Văn Lũy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét