XƯỚNG HỌA VE TRĂNG THƠ TVX
VE
TRĂNG
Chơi thơ
đâu dễ được như ta
Gọt đá đề thơ tặng chị Nga
Thơ tận đáy lòng tuông xả láng
Thơ từ khối óc nặn trào ra
Diễm
thơ kết mộng lời thương cảm
Kiều tứ ươm thơ nỗi xót xa
Vay mượn vần thơ ve vãn Nguyệt
Thơ ngông vội cảm niệm tình tha
Thuyền Viễn Xứ
Họa:
THIẾT THA
Bạn hữu làm thơ gửi đến ta
Vần thơ
sáng đẹp tựa hằng Nga
Thơ tình phong phú tuôn lai láng
Thơ nghĩa dồi dào cuộn chảy ra
Có biết thơ mơ mong ở lại
Nào hay thơ mộng ước bay xa
Thơ em chứa đựng niềm nhung nhớ
Anh họa bài thơ ý thiết tha
Hoàng Từ
VƯỜN THƠ
Sáng tác bài thơ ý của ta
Áng thơ viên ngọc chiếu Hằng Nga
Tứ thơ mặc sức tâm vùng vẫy
Thơ họa tha hồ trí xướng ra
Tiểu thuyết thơ tình vang
xứ
lạ
Nhà thơ tác phẩm vọng từ xa
Câu thơ thánh thót rung hồn phách
Cảnh vật vần thơ đậm thiết tha./
Hoàng Vũ
Nhờ Trăng
( Hoán vĩ vận )
Thơ gửi lên trời đến Nguyệt Nga
Rằng thơ
mong chị giúp người xa
Ý thơ
cạn kiệt tìm không được
Thơ tứ khô quèo nghĩ chẳng ra
Ngớ ngẩn bài thơ trêu phận số
Lan man câu chữ thẹn thơ ta
Hồn thơ
rách nát đâu ai hiểu
Thơ hết duyên tình- hãy thứ tha
CD
TRĂNG XƯA
Nhớ thuở TRĂNG xưa em với ta
Đêm rằm , TRĂNG lộ dáng Thiên Nga
TRĂNG say, ý hẹn chưa trao hết
Hồn nguyện, TRĂNG chờ chửa nói ra
Tình lỡ, hai
đường...TRĂNG cách biệt
TRĂNG buồn, lẻ bóng...mộng chia xa
Nghìn khuya
vẫn ngóng vầng TRĂNG cũ
TRĂNG của ngày thơ...qúa thiết tha!
Thy Lệ Trang
Massachusets
NGẮM TRĂNG
Họa:
"Ve Trăng"của Thi huynhi TVX.
TRĂNG xế
bóng nàng vẫn ngó ta
TRĂNG vàng sáng tỏ mặt
hằng nga
TRĂNG nghiêng chếch bóng còn lơ
lửng
TRĂNG dọi
vào sân trúc ngã ra
TRĂNG rụng
xuống cầu
sông chập choạng
TRĂNG soi đáy nước núi lìa xa
TRĂNG rắm
tròn trịa thương
vầng nguyệt
TRĂNG cứ
nhìn ta dáng thướt tha.
Ngọc
Ẩn Nhi Huyền
Đêm trăng tưởng
nhớ
Đêm trăng vẳng tiếng nhủ lòng ta
Mơ tưởng trăng xưa dáng Nguyệt Nga.
Cách biệt trăng xuân mong gặp lại
Trùng phùng trăng mộng nhớ không ra.
Bao năm vắng bóng trăng ly biệt
Bấy tháng tròn trăng phận cách xa.
Lặng lẻ đêm nay trăng lại sáng
Tình nầy trăng chiếc chẳng buông tha.
Hai Rừng
ĐÊM BUỒN
Màn ĐÊM sao cứ bủa vây ta
Trong những ĐÊM dài vắng bóng nga
ĐÊM úa, dạ sầu, môi khép chặt
ĐÊM tàn, mắt ướt, lệ tuôn ra
ĐÊM thương bè bạn từ năm cũ
ĐÊM nhớ quê nhà mãi chốn xa
ĐÊM tủi phận mình ôm gối chiếc
ĐÊM buồn số kiếp mãi không tha.
Phương Hà
NÀNG
THƠ
--/-
Vơ vẫn
nàng Thơ đến với ta
Thơ về,
mây hé lộ gương Nga
Tiếc
thương tình cũ, Thơ rên rỉ
Say đắm
vần Thơ, gió thở ra
Sóng
biển vì Thơ mà giận dỗi
Dòng Thơ thay lệ khóc chia xa
Thơ
cùng Lý Bạch còn trong mộng
Thơ Vọng
Nguyệt đài vẫn thiết tha
Văn Thanh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét